Nhật ký của mua_buon_nho_anh
mua_buon_nho_anh viết vào ngày 31.05.2009
Nhớ lắm

"Dù lòng nhớ thương người vẫn luôn âm thầm mà nói ko lên lời.Ngày tháng qua cần chôn dấu...dù rằng chúng ra vẫn hay gặp nhau...chỉ ngóng trông đc nghe thấy tiếng anh cười...mà cứ như vô hình."

Hôm đó 2 tụi mình đã gặp nhau, mình vui, rõ ràng mình rất vui và cảm thấy rất hạnh phúc khi anh cười nhưng tại sao mình lại tỏ ra lạnh lùng. Mình ko hề cứng rắn như vậy, thật ra mình yếu đuối kinh khủng, mình ko khóc và cố gắng ko bao giờ khóc trước mặt anh. Để anh bước tiếp con đường đó, để anh ko cảm thấy có lỗi với mình nữa. Nhưng mình cũng thật sự đau khổ, anh nói chuyện khác quá, ko còn như trước nữa, thậm chí anh còn thay đổi cả cách xưng hô với mình. Điều gì đã xảy ra giữa chúng mình nhỉ. Vì sao anh thay đổi cách xưng hô, thật ra xưng hô như vậy vẫn chứng tỏ anh còn tình cảm với mình nhưng cái cảm giác đó cho mình thấy khác, khác lắm.

Mình thấy lo, thấy sợ. Anh ko chịu nói với mình, điều gì anh cũng chỉ giữ cho riêng mình thôi sao.

 Sao anh còn khờ hơn cả em vậy, anh có biết tự chăm sóc cho chính bản thân mình ko. Anh đã từng nói rằng anh sẽ hạnh phúc, anh sẽ cười và cố gắng ko đi dưới mưa nữa. Anh đã hứa và lẽ ra anh phải thực hiện lời hứa đó chứ. Em cũng đã hứa, em đã hứa sẽ ở đó nhìn theo anh, chờ anh. Em đã và đang cố gắng thực hiện nó 1 cách tốt nhất. Lời hứa thốt ra mà thực hiện nó nhiều "dòng nước mặn" rơi xuống vậy anh nhỉ. Cuộc sống là gì? Tình cảm là? Anh đã từng giúp em có niềm tin vào tất cả, dù rằng giờ đây em đã chấp nhận anh ra đi, chấp nhận tất cả. Chỉ cần anh ko đi dưới mưa thêm lần nào nữa.

Em hiểu mưa và nắng khó mà cùng đồng nhất, có lẽ bởi zạ ngay từ lần đầu khi anh gọi như zạ em đã cảm nhận đc có cái gì đó sẽ thay đổi.Đừng làm em thất vọng nữa anh nhé, anh hãy dũng cảm bước đi đi anh à. Anh hãy cứ đến bên C, em sẽ vẫn cười như bây giờ và anh cũng đừng lo cho em nữa. Hãy bỏ mặc em đi, nếu ko em sợ mình sẽ yếu đuối mà ko làm đc, ko quên đc anh. Hãy bỏ mặc em đi anh nhé. Chẳng phải anh cũng thấy em cười rất tươi sao. Em cười rùi mà, anh đừng lo. Em sẽ ko bao giờ khóc nữa đâu, em đã cười và em sẽ cười.

Cảm nhận
Gởi bởi meomap vào ngày 31.05.2009 13:03:09
Bản chất của con giai là ích kỷ!
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
131 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 131 khách