Tôi nhớ câu chuyện về: một võ sĩ hạng nhất đã ngồi trong xe nghe một tên tài xế la hét, chửi mắng anh ta. Và khi được hỏi sao anh ko cho tên đó một cú knock out !? Câu trả lời là một câu hỏi: nếu anh là một ca sĩ thì anh có hát cho một kẻ chửi mằng anh nghe ko?
Uhm, nếu ngta chê mình nói dài nói dai nói dở thì sao fai tốn công sức và chất xám để đối thoại với họ nhỉ!?
Mr B, may hạnh fuc nhé!!! Đó là lời cầu chúc tao giành cho mày. Dù thế nào thì mày cũng xứng đáng.
Mình ok! Một chiều lớp 10, tưới mấy cây sống đời mà tự nhũ: 'mình ko cho fep ai xem thường mình. Mình cũng không cho bản thân mình cái quyền đó!'. Mình đã khóc như một đứa bé con vào ngày ấy. Cũng không còn nhớ việc gì chỉ thấy bị tổn thương, bị xúc phạm. Khung cảnh ngày ấy còn rất rõ xách nước tưới cây, lấy tay tạt nước mà nước mắt cũng tuôn ra ướt cả kính. Mình ko thấy đó là kỷ niệm buồn chỉ thấy thêm vững vàng. Về sau mỗi khi rơi vào tình huống đó ko bao h mình khóc nữa!
Có ng nói tui ngu, tui khờ, tui ngớ ngẫn, tui dại dột, tui dễ bị lừa, bị dụ, và dễ lợi dụng nhất...tui là món hàng dễ có được nhất!!!! kaka. Đời là thế!!!! Tui lại bắt đầu suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều!!!!Nhỏ nói với tui, "m ko thấy bị xúc phạm khi trở thành trò chơi của ng khác sao?". Tui lại suy nghĩ!!!
Sẽ có vài ng cho rằng tui đáng trách, đáng thương, thậm chí là đáng đời!!!! Tui lại suy nghĩ.
Tui ngu, khờ, dại dột, vì tui cho rằng xứng đáng làm thế!!! Tui dễ bị lừa, dễ bị lợi dụng; vì tui ko rãnh tính toán với đời. Tui iu my life, nên tui sẵn lòng cho đi.Tui là món hàng dễ có được nhất, nhưng.... khó buông xuống nhất (mún nghĩ sao thì nghĩ, nhưng tui ko fai kẻ like fi thời gian với những ai ko sẵn lòng chia sẽ time với mình).
"Chân thật là chình sách tốt nhất", Mr Biền đã dạy bọn tui như thế. Sometime, tui nghĩ ko đúng, nhưng tui tin với tuổi đời của "ng cha già", thầy ko dạy sai đâu!!!! Có lẽ tui còn quá trẻ con để nghi ngờ, thiếu khôn ngoan để tin tưởng!!!!
Hôm nay lại chưa học gì! cố gắng nào cô nhóc!!!!