Nhật ký của coi228
coi228 viết vào ngày 26.07.2011
Nghe những tàn phai..!

Ở một quãng ngày nào đó bất chợt ta thấy quãng đời đã qua của mình xa lạ đến hợm hĩnh...Cả những dòng ký ức...hành vi...xúc cảm đều hóa ra hợm hĩnh...

Hợm hĩnh với chính bản thân mình...Hợm hĩnh với cuộc đời....Có những ngày bất chợt cười oằn oại và thấy đời mình là "một chuyến xe" như trong một bài hát của Trịnh....Những chuyến xe không người...chỉ mình ta thơ thẩn đến và đi....Không còn bến đợi những chuyến xe hóa ra vô tình ngay cả nỗi nhớ rêu loang...

Chiều nay ta không ra phố...ta không về để thấy im ắng quanh cuộc đời mình như Em trong "Nghe những tàn phai" của Trịnh...Sự im lặng không hề hiện hữu...cuộc đời vẫn ồn ào và chảy xiết như một dòng sông....Đâu đó chỉ mình ta dừng lại. ...Như những thước phim chạy qua chạy lại trên màn hình...nhòe nhoẹt chỉ có hình ảnh nhân vật chính hiện rõ...còn lại...dòng người và cảnh vật lướt đi vội vã...Họ quay bằng kỹ thuật chuyên môn nào đó chả rõ nhưng cuộc đời...thi thoảng lại thấy mình hóa thân thành nhân vật chính ấy....Và dòng người cũng lướt qua vội vã...

Người với người không vô hình đến nỗi để không nhìn thấy nhau nhưng có khi vẫn muốn khép lại đời mình...ở một góc nào đấy để mà trông cuộc đời....

"Hôm nay phố có buồn không..? Em có buồn không...?"

Chắc là không...cơn mưa đã cuốn trôi những phiền muộn của phố....Và những giọt nước mắt sẽ làm trơn loáng những nỗi niềm....Ngày xưa...mỗi khi buồn...thấy nỗi buồn dài lắm...dai dẳng như cơn bão...Thế mà giờ đây...không còn có quá nhiều nỗi buồn để mà nhớ...Cũng hay....Người với người sống...có khi để quên nhau....và cố  quên nhau để mà có thể đi bước chân nặng trĩu...

Ngược dòng đời về bến đợi thênh thang...

Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
136 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 136 khách