Nhật ký của avatar
avatar viết vào ngày 20.07.2011
MỘT CHÚT SUY TƯ!

Hôm nay là một ngày làm việc... Thất bại!

Định về sớm thư giản. Anh Lâm thì bảo về sớm đi, ngày mai làm tiếp, đừng quá gắng sức. Anh Dân cũng bảo, về ngủ một giấc đi, dạo này thấy ốm đi rồi. Anh Cao thì khác, anh Cao bảo, tại sao người người làm được, mình lại làm không được. Mình biết ý của anh ấy không phải chỉ trích. Hai anh em đã quá thân thiết, vượt qua mức độ giữa đồng nghiệp, của cấp trên và nhân viên...!

Phát tiền cho thằng Phước, bé Tuyền rồi cũng định về, còn giữ lại tiền lương cùa anh Tài do anh ấy bệnh không đi làm. Ai dè, lại ăn tối với anh Cao, rồi lên mạng xem thông tin tới giờ mới vê tới nhà!

Ý tưởng ơi! Đến đây với ta...!

                                                                   ................................

Từng ngày nào… nồng nàn từng câu ca dao
Từng ngày lặng lẽ sống với kỷ niệm ngọt ngào… bình yên những giấc chiêm bao
Qua rồi một thời vội vàng rong chơi. Rồi một thời yêu đương sớm tối, giữa thênh thang bầu trời, nắng gió muôn nơi!


Thời gian qua đi… bộn bề nhiều lần suy nghĩ… đời ngọt ngào thì đôi khi…
Tình yêu nơi đâu… vội vàng tìm hoài không thấu.
Thôi… dừng làm chi… rồi lại đi.

Đường còn dài… và còn nhiều hơn chông gai…
Rồi thì lặng lẽ những tháng ngày buồn ở lại… ngày vui dễ lắng… mau phai…
Mai về nhìn lại cuộc đời vui ghê… về nhìn lại yêu thương vẫn thế… giữa cơn đau nặng nề… khốn khó lê thê…!

Bao nhiêu năm rồi làm gì và được gì… ngày tháng sao vội đi đôi khi không như ý… trôi qua bao nhiêu năm nữa... có lẽ ta không ngây ngô… như bây giờ!

Bao nhiêu cho vừa từng ngày và từng giờ… cành lá sao lặng im như thôi không mong nhớ… cho ta bao nhiêu năm nữa.. có lẽ bao nhiêu đây thôi.

Cho ta nhìn thời gian trôi…

                                                                                 !..............................!

Muốn gọi điện cho một người đề nói ra một ít nặng nhọc trong tâm tư. Nhưng xem ra, chẳng còn ai! Đã tạo ra một "vỏ bọc" cho con người mình. Đã làm thì phải chịu! Mọi người bảo mình, anh chàng "độc thân vui tính". Uhm... mình muốn tạo một không khí làm việc thân thiện, nhẹ nhàng để giảm bớt căng thẳng mệt nhọc cho mọi người. Nhưng hết giờ làm việc rồi, lại thấy mình trở về với góc khuất của tâm tư.

Góc khuất ấy đã chôn vùi quá nhiều thứ...!

Vẫn thế, vẫn là tôi. Tôi có bất hạnh không? Uhm, bất hạnh là một trong những cãm xúc. Tôi làm sao nhớ hết được. Tôi chỉ biết rằng, tôi đang sống như chỉ còn lại một ngày để sống!

PS.

Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
130 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 130 khách