Rồi thì quyền lực, danh tiếng, tiền bạc, những lời nói có cánh, những tình cảm ngọt ngào, lãng mạn, và sự thành đạt của đàn ông cũng trở thành vô nghĩa với mình, vì một hình tượng quá sâu trong tâm khảm, vì một ân tình mà ta cho là khắc cốt ghi xương!
Tôi đã cảm thương một tấm lòng, một nhân cách ấy! Vẫn có người tài đức hơn anh, vẫn có người hiểu tôi hơn anh, vẫn có người thương yêu tôi hơn anh, nhưng vì tôi đã hoàn thiện từ anh và cũng vì anh, anh và chỉ anh thôi.
Giữa cuộc đời này, anh và em vẫn chỉ là những con chim mới ra ràng, những con nai tơ, những tấm lòng trong sáng và cái tâm cao khiết!
Ôi em đau khổ biết chừng nào, anh có biết không hả a...!
“Bao nhiêu đau khổ, bao nhiêu lệ!”
Nước mắt, tôi sợ nước mắt, Tôi sợ khóc biết chừng nào. Tôi đã khóc vì anh không biết bao nhiêu, bao nhiêu tôi cũng không nhớ nữa.
Nếu có kiếp sau, mong rằng ta hãy hiểu về nhau đúng hơn, anh nhé!
Kiếp này hà cớ gì mà đổ quá nhiều nước mắt lẽ ra không đáng có. Nếu có kiếp sau, mong cái mà ta có thể mang đến cho nhau là nụ cười và hạnh phúc thôi, anh nhé!
TP HCM ngày 11 tháng 07 năm 2011!