Nhật ký của young_turtle
young_turtle viết vào ngày 25.05.2011
Duyên mà ko phận
Con người vì cô đơn mà đi tìm nửa còn lại. Rồi tìm thấy, rồi yêu, rồi xa nhau mãi mãi... Thương yêu vẫn còn.... Nhưng sẽ chẳng bao giờ đặt mình vào chốn ấy nữa. Dù rằng đã có những khoảnh khắc thật êm đềm, thật bình yên và đôi khi là hạnh phúc ngập tràn. Đã cố gắng để bên cạnh người mình yêu nhất...nhưng mệt mỏi rồi. Nhiều khi là tự hỏi...liệu đây có phải người mình yêu nhất. Mà sao đau đến vỡ tim thế này. Không muốn những kí ức là những điều tồi tệ. Dừng lại, để giữ lại những gì yêu thương nhất. Vẫn sẽ nghĩ và tin rằng đây là người mình yêu nhất. Đừng để những suy nghĩ ấy của mình bị mất đi vì những điều ko hay xảy đến. Ko fải máy móc, gỗ đá mà ko bik đau khi bị tổn thương.. Đủ rồi, wá đủ rồi. Trả mình về với cuộc sống bình yên. Từ từ thôi, sẽ yên, sẽ vui, sẽ hạnh phúc. Điều duy nhất mà mình ko làm được đó là sự nhẫn tâm. Nhưng giờ thì học được rồi. Nhẫn tâm với người mình yêu nhất. Nhẫn tâm với chính bản thân mình. Dửng dưng với cuộc sống xung quanh. Học được nó rồi, mình ko còn bận tâm đến cuộc sống của những người khác. Sự mạnh mẽ và cứng rắn khi cần có. Để bản thân mình và những người thương mình dc bình yên. Thời gian....hiểu rằng mọi thứ ko thể thay đổi đc nữa. Không muốn đi lại trên con đường mình đã qua. Tập quen với cuộc sống chỉ có riêng mình. Ko yêu thương, ko quan tâm đến bất cứ người đàn ông nào nữa. Dù rằng đôi khi vẫn có cảm giác miên man 1 nỗi buồn, chạnh lòng khi mệt mỏi, cần lắm một bờ vai êm, vòng tay ấm. Cuộc sống vẫn sẽ xảy ra theo cái vòng xoáy tất yếu của nó. Đâu đó, sẽ có một người mang lại hạnh phúc cho mình. Có đủ cả duyên lẫn phận. :)
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
133 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 133 khách