Sáng ngủ dậy muộn do thức khuya tám! Lếch vế nhà quên lại cái phone. Thôi kệ, yên ắng một ngày, coi như không ai nhớ tới ta zậy!!!!
Về nhà, cả ngày hôm qua chỉ có một gói mì tôm và chén soup. Zậy cũng không đói, không no. Cũng chả ăn sáng lầm lũi khiêng đóng quần áo đi tẩy. Kể ra thì ta cũng xui xẻo thiệt, tốt bụng quăng đồ vô máy giặt làm sao cả một núi áo bị lem màu. hic..hic.... đem về nhờ bà kon tẩy giúp. ta cũng cật lực ngâm thuốc, tùm lum cả lên chỉ làm mọi thứ thêm tệ hại. Cái màu đỏ thì đốm trắng, cái màu xanh thì loang lỗ, cái màu dương thì hồng hồng,.... Trời ơi!!!!! bị bà kon la hét....Bực bội! Làm cái gì cũng thất bại hết áh!!!!
Chiều rỗi làm món bánh nướng. Chả hiểu nướng quái gì mà nướng hoài nó ko đặc, cứ sền sệt, rõ ràng đây là công thức của bà cô Cẩm Tuyết dạy, link ghi rõ ràng mà vẫn ko thành công là sao???? Bà chị hù ta đã quên cho bột vào! Áh!!! Chả lẻ bây h tới đọc VNese mà ta đọc cũng ko xong sao trời!!!! hic..hic... mặc kệ nó. nó cũng chèm nhẹp và ngọt ngọt. Ăn ko chết! Chắc chắn. Zậy là ta lại fai giải quyết cái của nợ bằng cách đi fan fat khắp bốn fuong tám hướng với lời giới thiệu thật hấp dẫn. Cuối cùng thì ta cũng chỉ còn một mảnh nhỏ ăn vào kì kì...không giống của ngta bán! => kinh dị.....
Ngày gì mà mưa suốt, lại bị trách là tại ta. Tại ta mà trời khóc mãi không thôi!!!! Mệt nha, sao mọi ng cứ thik châm chọc ta nhỉ??!!!!! Tại ta hay tại mọi ng ở không không có gì làm!
Ta bặt đầu thấy mệt vì quá nhiều mối quan hệ nó cư chồng lên nhau. H ta không còn nhớ là ta đã hẹn với ai nữa. Lúc nãy rủ đi ăn đâu đó cũng vui vẻ nhận lời. Rồi thì nhớ ra là đã có cái hẹn. Rồi thì hủy, hẹn sang mai. Cũng ok! lại nhớ là đã hẹn. Trời ơi!!!!!!!!!! Ta điên mất!!!!! Sao ta cứ lu bu, hỗn độn, lộn xộn cả lên. Sẽ có ngày ta lang thang mà ko nhớ là muốn đi đâu cho xem.
Rõ ràng cuộc sống đang rất ổn! Mà sao ta lại làm mọi thứ rối tung!!????