Cứ tưởng sẽ dể dàng dứt áo ra đi...cả ngày nay quanh quẩn bên máy vi tính, nhưng nhìn rồi thở dài...quay lưng. Biết đã làm điều gì đó ...hụt hẫng. Nhưng những xáo trộn trong lòng cần thời gian để refresh ... Biết sẽ có gì đó làm mình rung rinh khi quay lại đây thu gom tàn tích...nên đành im ỉm cả ngày. Nhưng ko thể im nữa, khi SMS của một người bạn xuất hiện, chẳng lẽ Ngố lại trở thành nguyên nhân cho nỗi buồn và trống vắng của ng khác rồi sao?. Buồn...Ngố xin lỗi đã làm những ai yêu thương Ngố buồn vì 1 quyết định tưởng chừng đơn giản như thế của Ngố....
Lá Vàng....Kẹo Ngọt...Xì Mon...Sid...Heartvt....Rain....Gangoc...Jacky.....Opig.....Mèo lớn.....Maxu....Thienngan....kể cả Nguoithamlang ( đếm mỏi cả ..tay ^^ )...những ng thân quen và cả những ai vẫn lẳng lặng theo dấu Ngố....
Xin cảm ơn những chân thành mà mọi ng dành cho Ngố. Ngôi nhà HTT vừa đc xây nên thế mà Ngố tính đập bỏ.... khó khăn vô cùng...Rõ ràng, Ngố cũng nhớ mọi ng, nhớ đến nỗi cứ muốn ôm tất cả vào lòng...
Xin bình yên về quanh đây...cho yêu thương còn quanh đây. Ngố chúc mọi ng luôn vui vẻ, luôn cả phần của Ngố, nghen!
Thật thà
- Tại sao em đi học muộn, bỏ một tiết? - Thầy giáo hỏi.
Học trò trả lời:
- Thưa thầy, sáng hôm nay em muốn đi câu, nhưng rồi ba em không cho phép ạ!
- Thầy chắc là ba em đã giải thích cho em hiểu tại sao em phải đi học, mà không phải đi câu cá chứ?
- Có ạ. Ba em nói rằng mồi ít không đủ cho hai người câu ạ!
Đứa con vật chất
Một sinh viên đến nhà thầy giáo dạy văn. Ông thầy đưa cho anh hai bài thơ do mình mới sáng tác và nói:
- Đây là đứa con tinh thần của tôi, anh đọc và cho ý kiến là thích đứa con nào?
Đúng lúc ấy, cô con gái của thầy từ trong phòng đi ra, anh sinh viên trông thấy liền nói:
- Thưa thầy, em chỉ thích đứa con vật chất của thầy thôi ạ.
tặng bạn đó! have a good joke!