Đêm nay a đã khóc. A đã không nghĩ rằng sẽ có lúc a lại đc nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên mặt mình. 1 tuần qua a đã rất hạnh phúc, hạnh phúc vì đc gặp và yêu em. A đã bỡ ngỡ với chính tình cảm của mình. Đã có lúc a giật mình, có lúc a không tin vào sự cảm nhận của mình. E có biết những lúc a suy tư nhìn xa xôi a nghĩ gì không? Lúc đó A đang tự hỏi bản thân mình có phải A yêu E mất rồi không? Rồi A bắt gặp ánh mắt và nụ cười của E. Cảm giác nhẹ nhàng đó chợt xâm chiếm suy nghĩ của A. Để rồi giờ đây A có thể khẳng định rằng A yêu E.
Những ngày tới A sẽ không đc nghe thấy giọng nói của E, không đc nghe E cười. A sẽ phải làm sao đây khi phần lớn time trong ngày A đều dành để nhớ tới E. Đúng!..... A đến với E quá đột ngột. Và E cần time để quen với điều đó.A không muốn E phải buồn về A. A chỉ muốn nụ cười luôn hiện hữu trên đôi môi E. E à! dù E có là người thế nào đi nữa A cũng vẫn giữ nguyên tình cảm này. A đã vui, đã hạnh phúc, đã tự hào khi đi bên E. A vênh mặt khi giới thiệu E là người yêu với bạn bè A. E là người tuyệt vời E biết không?
Hãy đến với A......... A sẽ chờ E...........
Đừng quên nhé những nụ hôn vội, đừng quên nhé những cái xiết tay, đừng quên nhé e!
A sẽ gạt nước mắt.... Sẽ không khóc..... Sẽ mạnh mẽ........ Để em có thể dựa vào A khi E mệt mỏi.
Khi ta khóc ta mới hiểu trái tim ta còn biết rung động phải không E? Anh yêu Em! Ngọc Diệp à!