Nhật ký của chuphudu
chuphudu viết vào ngày 01.06.2010
[Cho những ai đã từng là trẻ con..]
[10:14PM..][01.06.10]

Vậy là đã tháng 6.
Tháng của những cơn mưa nhõng nhẽo, những con đường tím bằng lăng muộn màng, rộn ràng lũ đom đóm phập phồng trao tình qua ánh xanh huyền hoặc, quyện vào nhau như thể ngày mai đã là tháng 7 vs mùa cóc nhái la om sòm dưới sông cạn..
Và mùa của những chuyến đi, những ngày về bồn bã nhớ, nào con sông, nào cây cầu, nào bờ đê dài có dài thêm xíu nào, nào khai trg wan' xá j mới, nào con đường lát nhựa vội vã những tháng nắng chang chang, nào gái quê nay đã như gái Sài thành, nhìn đâu cũng tiếc, rồi lại đi..
Rồi những mùa thi tới tấp ko kịp nhòm mùa phượng cháy chín trời, những cái ôm ly biệt ko nói thành lời, chúc nhau hoài một câu thành công, ấy vậy mà e ơi, đời sinh viên 5 thằng ước chỉ có 1 thằng thực hiện đc, trường mọc nhiều mà dân ta đẻ cũng đâu có thua, tối lửa tắt đèn thì thành phố cũng như nông thôn, rôn rổn mớ áp phích khẩu hiệu cũng chỉ có thế, dân quen thói, sếp quen thân cứ tới bến đi rồi lách luật dễ òm..
..mà, kẻ đậu ng rớt thì xùm xòa phố thị, tiệc tùng như lễ tất niên, thấy mà mệt..

Để tháng 6 cứ wa như bước tiền đề của tháng 7,8,9, lập lại con số 31 trên tờ lịch tháng 5.
Ai cũng đi qua, mà ko ai nhớ lại.
Nhạt nhẽo như một ngày mây chả mang hình hài j để 1 đứa trẻ con tưởng tượng..

Ngày dài thật, mà a lại thích đêm, nghiện đêm kể từ ngày làm quen vs nó, để ko còn sợ hãi mỗi khi đi tè đêm, a đối diện vs nó trong mấy ngày liền, ngồi 1 mình run sợ trong góc phòng, tắt hết đèn, và cứ thế..ngày qua ngày, cho tới khi a nhận ra, khi mình ở trong bóng tối, sẽ ko ai nhìn thấy mình, và mình sẽ nhìn thấy những gì đang ở ngoài sáng, lúc ấy, đang nghỉ hè lớp 7 thì phải..

7h kém, miền trời Tây phủ lớp nắng tàn, ngợp ngoạng mớ màu sắc úa ngày, chút xanh chút chàm, chút lam lũ chút vàng cam, hài hòa như nỗi nhớ ko định hình về một ngày tháng 6 nảo nao. Gió thì nhẹ, mà mây thì vấn cứ ồ ạt kéo về đằng Tây, vội vã cùng nắng, lớp tấm áo lấm chấm trắng cho trời đêm..

Trăng mó méo.

Đêm vỏn vọn.

À ơi tình em ngủ cho ngoan..

..

Chiều nay đợi 1 cơn mưa.
Nghe đằng xa nó hú hù 1 cái rõ to.
Trời giăng lưới kín kẽ.
Đủ để kịp chạy te te ra hông nhà tắm mưa.
Vậy mà éo có giọt nào @@

Tính là tính tắm cho nó có không khí 1.6
Như hồi xưa cởi truồng nằm lăn ra đường, cho mưa nó tát vào từ đầu tới chân (dĩ nhiên là ko bỏ sót bộ phận nào đc rồi), cứ như là matxa hạng 5 sao ở Hollywood zị đó, thiệt là sảng khoái, mai mốt xây nhà cũng ráng thiết kế 1 chỗ lộ thiên mà nằm như trẻ nhỏ vậy, hỵ hỵ.

Hồi bé đủ trò chơi.

Từ cái trò "cưỡi ngựa" trên đôi chân ba, nâng lên nâng xuống thiệt là đã, ngựa phi ngựa phi đường xa, hò dô ta, ồ lá la.
Lớn lên mà nghe từ "cưỡi ngựa" ắt có thằng nghĩ bậy ngay, tiêu chuẩn là thằng Bình (Da Mask) hay thằng Lắc, thằng Fo, cùng 1 số e khác v.v..

Tới cái trò trồng cây chuối có bài ca dao, bài này từ miền Tây nước lũ nghen, a còn thuộc mà ko biết có chuẩn ko thôi..

Chặt cây dừa
Chừa cây mận
Cây bần thận
Cây bí đao
Cây nào cao
Cây nào thấp
Cây nào rập
Cây nào rà
Cây nào rách
Cây nào rời
Mồng tơi chín đỏ
Con thỏ nhảy qua
Bà già hứ hự
Bùm xùm xoạ
Rút ra tay này
Mày mà ko nhanh
Tao chặt rớt nè
Hehehe
:))

Trò này thiệt là vui, càng đông càng zui, trẻ con thì lùn tẹo, kéo chèo 5,6 đứa là đc chục cái cây để chặt nhau rồi ;))
Mà bi h chắc ko còn ai nhớ trò này đâu, xấp nhỏ nó chỉ chơi mí trò ddc sản xuất đại trà (nhập lậu TQ), tới mí trò cao cấp (LEGO, xếp hạt, búp bê baby...)

Hồi bé, tháng 6 là thích tuyệt, bắt đầu nghỉ hè mà, ôi zời ơi tụm lại cũng dc hơn chục đứa, đủ trò.

Trai gái như nhau cả, nào là bịt mắt "ôm dê", nhảy lò cò đá đít ông mặt trời, chạy keo dặm chân nhau tá lả đau mà sướng khi thoát wa cửa ải, nhảy dây thun đủ kiểu: nhảy cao, xỏ kim, sâu kim, sông Hương, Đà Lạt rồi j j nữa ko nhớ hết @@, rồi quay dây = dây dừa, hát hò đủ bài = chữ cái típ theo khi kết thúc câu, như chữ N là a hát ngay bài "Tình đơn phương" liền, hồi đó catset nhà ai chả "nhiều lần ngập ngừng muốn ngỏ ý, tiếng yêu đương sao chưa thành câu :(..", mà đã biết tình yêu là cái chi chi, cứ vậy thôi chứ lúc đó hát như con vịt đẹt :(

Thích cả cái trò đào bới tìm kho báu, chia phe ra xù xì bắt đội rồi a làm "đại ca" có nhiệm vụ ghi mật mã để xấp nhỏ giải, đi loanh quanh trong xóm lấy mật thư rồi kết cục quà đc chôn ở đâu đó, chiến lợi phẩm chia đều, mùa đó là a hay bỏ dưa hấu nhất nè, có lần bỏ quả sầu riêng, chưa j tụi nó ngửi đc mùi nó đào ăn luôn ko có chữ chiếc giải giếc j hết đó ="=
Mà giờ, đứa nào cũng lớn cả rồi..đứa đi làm, đứa đi học, đứa xì tin ra vãi chị Hà, chỉ khoái đi xa chụp hình tá lả, bar - shop tối ngày, diện xe khoe tóc, xấp xòm móng tay kẻ mắt, đua đòi nhau hát nhép hò ca, chat chit cà la xí mụi, nhảy au dập nút cách rầm rầm và chửi rủa đổng trời khi Miss @@, phì phèo điếu thuốc nhớp tí là xúc là múc là "chém chết mẹ nó đi" @@

Đôi khi ra đường cũng ngại, cũng sợ, vì có phản ứng lại cũng bị mang tiếng ăn hiếp nhỏ @@, mà pháp luật lại bảo kê chúng nhìu hơn mình, kèm theo "bố em nàm TO" thì ngán lắm :-<

Giờ chúng chả thích chơi năm mười như xưa, chỉ khoái năm mười đắp mền 2 đứa thôi ;))

Giờ cũng ko còn bắn bi, tạt hình, tạt lon dí ma, chỉ khoái đọc truyện manga, coi anh Hàn đẹp zai quá hát @@

Mà càng ko thấy trò làm gia đình giả, vợ chồng con cái xum xuê, lá là rau, đá là thịt, cát là cơm, lỉnh kỉnh đủ thứ vứt đi vẫn mang về làm đồ hàng, thèm làm ba dẫy đó, mà giờ lén phén là up lên lauxanh vs tip hot "clip tự quay" ngay, ko giỡn đc @@

Rồi bao ước mơ cũng chừng ấy, cũng ko là trẻ con mãi, dù hình hài a đang mang ra đường vẫn nhiều ng cho rằng a chỉ mới học lớp 9,10 (thiệt là đã quá đi mà), người cứ lớn, và hồn cứ chững chạc hơn (dù theo bất kì nghĩa nào).
Chúng ta vẫn ko bao giờ trẻ lại đc.

Đừng cố gắng tìm mình trong mớ kí ức nhem nhùa gió hè, mưa tháng 6..

Đừng dại dột chơi lại những trò trẻ con rồi tiếc nuối ko ngủ đc cả đêm dài..

Đừng tìm cho mình 1 đứa trẻ cùng huyết thống quá sớm, và bắt nó chơi như hồi mình còn nhỏ, vết xe năm nào cũng đã bị vùi lấp trong mớ bê tông atphan, ngổn ngang hoài niệm riêng mình mà làm lạc lối đời con trẻ..

Đừng mong 1 thế giới toàn vẹn như giấc mơ, chủ nghĩa cộng sản có thành công đi chăng nữa thì viên bi xưa cũng ko còn miếng đất nào để vạch đường, đào lỗ để bắn, chỉ còn vụng vàng xi măng cốt thép, xe cộ nườm nượp ùa theo làn khói dĩ dàng..

Nhưng, em cứ chìm vào giấc đêm, để nhớ chỉ một cơn mơ..để hình dung lại e còn là cô bé ngày nào, tốc váy chiều trong gió chẳng ngại con trai..?

..cổ tích..

Em có còn xuân
Gửi anh chút nắng mùa
Em có còn lửa
Đốt anh chút cỏ úa

Rồi mong manh sương tan
Ngày vội vàng tắt nắng
Ta giấu đêm vào gối cỏ
Ru hỡi hời giọt trăng lăn tăn
Băng qua ngọn đồi
Khép nép cỏ
Ôm hương
Tràn muôn ngàn
Cỏ khua đưa
Đong đầy bóng nhớ
Zồ zềnh xưa...

[Emo.z]
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
453 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 453 khách