Nhật ký của doctor_ofdeath
doctor_ofdeath viết vào ngày 06.05.2009
Poem for u
1.
Em lại nhớ chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ:
"Ngôi sao cháy bùng trên sóng Nêva
Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà..."
Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn
Em mới hiểu, bây giờ anh có lý
Dù chuyện xong rồi, Anh đã xa cách thế!
"Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa theo..."
Lũ trẻ lớn lên, giờ lại tiếp theo ta
Lại nhắp lại vị ngọt ngào thuở trước
Vẫn sông Nêva, bóng chiều, sóng nước...
Nhưng nghĩ cho cùng, họ có lỗi đâu anh!
2.
Vâng, em khác hẳn rồi, chẳng giống trước nữa đâu!
Cuộc đời ngắn cũng xem chừng sắp hết.
Em đã già nhiều, nhưng anh đâu có biết,
Hay anh cũng biết rồi? Có thể!... Nói đi anh!
Em xin lỗi làm chi, chẳng cần đâu anh nhỉ
Thề thốt chăng? Cũng vô ích thôi mà,
Nhưng ví thử em tin, anh còn quay trở lại
Thì một ngày nào, anh sẽ hiểu ra...
Và mọi tổn thương, chúng mình xoá hết
Chỉ ở bên nhau, sánh bước trọn đường
Chỉ cần được sóng đôi, và chỉ khóc
Chỉ khóc thôi, đủ bù đắp tận cùng!...
Giờ nhắc lại những buồn vui quá khứ
Em nhớ sao bài hát một thời yêu:
“Ngôi sao cháy trên Nêva rực đỏ
Tiếng họa mi lảnh lót trong chiều…”
… Năm tháng qua đi, thêm cay đắng, ngọt bùi,
Trái đất vẫn xoay từng vòng như nhắc
Anh nói đúng , - tình yêu đầu, đã tắt, của em, -
Em hát đã khác xưa, đã khóc về người khác…
Nay từng cặp gái trai bên Nêva sánh bước
Vẫn như xưa - ánh hoàng hôn, sóng nước long lanh…
Chúng mãn nguyện uống vào hồn khúc hát
Và tuổi trẻ, như xưa, mãi đúng phải không anh?
Em còn nhớ bài thơ bày kô? hành trang của con người anh khi mệt mỏi vì những thất bại hay điều không vui, anh đều nghĩ về nó.
Đã lâu rồi anh không hò hẹn cùng ai, thời gian cứ đuổi nhau trôi mải miết. thật kỳ lạ phải không em. Sẽ không thể ngờ được...
Em lại nhớ chuyện ngày quá khứ
Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ:
"Ngôi sao cháy bùng trên sóng Nêva
Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà..."
Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn
Em mới hiểu, bây giờ anh có lý
Dù chuyện xong rồi, Anh đã xa cách thế!
"Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa theo..."
Lũ trẻ lớn lên, giờ lại tiếp theo ta
Lại nhắp lại vị ngọt ngào thuở trước
Vẫn sông Nêva, bóng chiều, sóng nước...
Nhưng nghĩ cho cùng, họ có lỗi đâu anh!
2.
Vâng, em khác hẳn rồi, chẳng giống trước nữa đâu!
Cuộc đời ngắn cũng xem chừng sắp hết.
Em đã già nhiều, nhưng anh đâu có biết,
Hay anh cũng biết rồi? Có thể!... Nói đi anh!
Em xin lỗi làm chi, chẳng cần đâu anh nhỉ
Thề thốt chăng? Cũng vô ích thôi mà,
Nhưng ví thử em tin, anh còn quay trở lại
Thì một ngày nào, anh sẽ hiểu ra...
Và mọi tổn thương, chúng mình xoá hết
Chỉ ở bên nhau, sánh bước trọn đường
Chỉ cần được sóng đôi, và chỉ khóc
Chỉ khóc thôi, đủ bù đắp tận cùng!...
Giờ nhắc lại những buồn vui quá khứ
Em nhớ sao bài hát một thời yêu:
“Ngôi sao cháy trên Nêva rực đỏ
Tiếng họa mi lảnh lót trong chiều…”
… Năm tháng qua đi, thêm cay đắng, ngọt bùi,
Trái đất vẫn xoay từng vòng như nhắc
Anh nói đúng , - tình yêu đầu, đã tắt, của em, -
Em hát đã khác xưa, đã khóc về người khác…
Nay từng cặp gái trai bên Nêva sánh bước
Vẫn như xưa - ánh hoàng hôn, sóng nước long lanh…
Chúng mãn nguyện uống vào hồn khúc hát
Và tuổi trẻ, như xưa, mãi đúng phải không anh?
Em còn nhớ bài thơ bày kô? hành trang của con người anh khi mệt mỏi vì những thất bại hay điều không vui, anh đều nghĩ về nó.
Đã lâu rồi anh không hò hẹn cùng ai, thời gian cứ đuổi nhau trôi mải miết. thật kỳ lạ phải không em. Sẽ không thể ngờ được...
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký