Mỗi lần bệnh là mình cảm giác mình yếu đuối và cần có 1 ai đó bên cạnh nhất...Nhớ ngày xưa, mỗi lần mình bệnh, cho dù ko có gia đình thì bên cạnh mình vẫn luôn có 1 ng...có lẽ chính vì điều đó mà sau này cho dù đã ko còn là j của nhau những mình vẫn chưa thật sự quên hẳn những điều ngta dành cho mình...
Có lẽ mình luôn quan trọng hóa mọi thứ, đặt niềm tin và "áp đặt" ng khác phải giống như suy nghĩ của mình nhiều quá rồi đến khi nhận ra họ ko giống như những j mình nghĩ thì chính điều đó lại khiến mình buồn và hụt hẫng...Mình cực ghét cái suy nghĩ này, nhưng để thay đổi điều này cũng cần phải có thời gian...
Thôi kệ, bỏ mọi chuyện qua 1 bên hết...Điều cần nhất bây giờ là mình phải hết bệnh, phải tiếp tục những cv mình đang làm dở dang...Những chuyện khiến mình suy nghĩ nhiều mình sẽ gác sang 1 bên hết...
Mong sao mình sẽ khỏe như trước kia!
em hiểu cảm giác hụt hẫng này
Em cũng hỉu cảm giác này, đó là tư chất của những ng có gien lãnh đạo, hơi bảo thủ và chút ngoan cố. Nhận ra đc là tốt rồi, ko cần phải sửa, chỉ là...đặt cái tôi của mình yếu 1 chút, nghĩ cho ng khác một chút, chịu thiệt thòi 1 chút, và đừng có nghĩ ngợi nhìu quá...nhìn và thấy, rồi biết, thế thôi ^^