Nhật ký của phuthuyhotmit
phuthuyhotmit viết vào ngày 11.01.2010
Đơn giản là hạnh phúc.
Mình rất dễ khó chịu và chầu bậu cái mặt khi ngủ trưa dậy, cũng ko ai làm gì, nhưng trong lòng luôn nặng nề và hay nhớ tới những điều khó chịu.
Những điều mình sắp viết dưới đây, đáng ra là viết trước hoặc đúng ngày sinh nhật như 1 sự tổng kết 1 năm về bản thân cũng như hoạch định mục tiêu, đề ra chiến lược sống cho tuổi 22. Nhưng vì hôm qua quá hưng phấn nên người bồng bềnh chẳng kiên nhẫn viết ra được điều j cả.
Mình nhận thức được rằng:' Mình quá quan trọng hóa vấn đề và để cái TÔI án ngữ to đùng trong cuộc nói chuyện, lắm lúc, mình làm người khác e ngại và bản thân cũng ko thoaỉ mái. Tự thương cảm cho bản thân vì nhiều chuyện buồn đã xảy ra hình thành cho mình 1 cái bộ lông nhím luôn ngụy trang trong người sẵn sàng tung ra bất kỳ nếu mơ hồ cảm giác người khác đang động đến mình dù chỉ là 1 lời nói vu vơ. Bất cứ lúc nào, bất kỳ với ai ( Trừ 1 người ) . À, ko đc kết luận vội vàng, phải hỏi ý kiến người đó đã :d
Chính thái độ đó vô hình làm cho mình bỗg hẹp hòi, khó gần và không vui được trọn vẹn. Và cũng nhận ra mình ích kỷ nữa đó.
Tự mình luôn luôn cố gắng mở lòng với mọi người,bao dung hơn, ko chấp nhặt hơn. Và cũng luôn nhắc nhở bản thân chú ý lời ăn tiếng nói, bởi kiếm lưỡi rất sâu, và hơn ai hết, mình hiểu, 1 lời nói gây đau lòng sẽ khó phai lắm lắm.
Không biết có phải theo tuổi tác mà tâm tính mình bình ổn hơn ?.Nhưng bây h mình rất khó chịu với từ đó "Nhí nhảnh ". Và mình cũng ko tạo điều kiện để ai nói mình nhí nhảnh cả. Chỉ là vui vẻ, thân thiện, hài hước và dễ gần thôi.
Chắc lâu rồi, mình ko đọc sách hạt giống tâm hồn, hay trà sữa tâm hồn nên mình mới dễ dàng dậy sóng và cồn cào vì những chuyện buồn đã qua. Mình sẽ rèn luyện cho tâm hồn mình thật bình thản, nhẫn và thiền tâm.
Phải vậy, phải vững tâm như 1 hòn đá, ko gì xoay chuyển được, Sóng dội vào đá sóng tan.
Nói câu " sóng dội vào đá sóng tan" mình nhớ đến Las,Đó là người bạn mình rất yêu quý và mến phục, vậy mà bây h cũng ko còn là Bạn nữa,sinh nhật mình ko có lời chúc của Las, đó là 1 sự thiếu hụt niềm vui dẫu lỗ hổng đó ko quá lớn, nhưng mình vẫn nhận ra. Sinh nhật Las, mình biết, mình nhớ nhưng mình cũng ko qua chúc mừng, cũng có qua type lời chúc nhưng tự thấy nó gượng gạo và ko nhiệt tình, nên xóa và Out ra.
Con người mình là vậy, chỉ làm những gì thật tâm.
Mong là Las cũng đã như mình : )
22 tuổi, trước sinh nhật vài ngày mình rất khủng hoảng, thấy cái số 22 to tướng và nặng nề,  sợ trách nhiệm, sợ 23 tuổi, 24. 25.. và sợ đã toan về già.
Mình quay cuồng trong vô số phép so sánh giữa mình và người này, người kia bằng tuổi.
nhìn tấm hình chụp sinh nhật năm 21. và nhìn mình trước 22 vài ngày, mình nhận ra sự khác biệt rõ rệt. Lúc đó rất hoảng. Mình chẳng muốn đón chào 22 tí nào.
Nhưng Mon chery đã làm cho mình hiểu rằng :"Ko việc gì phải so sánh bản thân mình với bạn A, bạn B. thế giới có rất nhiều người và chỉ có 1 vài trong số đó là thiên tài, là vĩ nhân. Vậy thì hãy là 1 người bình thường nhưng phải vui vẻ và hạnh phúc".
Mình mới nhận ra cái quan trọng của cuộc đời này là Hạnh Phúc.
Mình ko nhất thiết phải ép bản thân có 1 cái đầu đầy chữ, nhả văn, nhả thơ để xứng đáng với danh hiệu" nữ thi sĩ" mà thầy Thi "ép" nhận.
Mình cũng ko cần thiết phải hoảng loạn để sống cho đúng với cụm tính từ:"thông minh, hóm hỉnh, sâu sắc " mà thầy Chỉnh ưu ái trao.
Thiệt tình, bị chê thì buồn não nề, nhưng đến khi sét đánh cái Oạch trên trời lả chả rơi xuống những lời khen hoành tráng thì sợ hãi chỉ muốn núp thôi.
Mình nghĩ là 22 tuổi, mình đặt mục tiêu là HẠNH PHÚC.
Nếu mình buồn phiền, suy sụp, chán nản thì ít nhất gia đình, thầy cô, bạn bè, người yêu cũng sẽ lo lắng cho mình, nhưng nếu mình luôn vui tươi, hạnh phúc thì ít nhất chừng đó người cũng sẽ yên lòng, lạc quan và vui vẻ khi gặp mình.:x
Vậy thì mình sẽ sống và hướng bản thân đến những điều hạnh phúc. Ngoc Oanh hạnh phúc thì những người yêu thương N.o cũng sẽ hạnh phúc phải hông nào ^^.
TRƯỞNG THÀNH- đó là điều thầy Chỉnh đã chúc mình. 22 tuổi hình như mình tập trưởng thành chậm hơn mấy bạn cùng tuổi.( Hơi xí hổ ) nhưng cũng như cái cây ,biết đâu, mình bị Bón thuốc tăng trưởng thì sao. Vùn vụt vùn vụt lớn như thổi ấy chứ. hahhaa. Hoặc biết đâu mình sẽ là 1 NỮ Thánh Gióng :P
TRƯỜNG THÀNH và Tự lập đó cũng chính là điều những người bạn như Phương Phương, chị Vicky mong muốn ở mình. và Mon chery cũng bớt lo lắng, bạn ấy cũng ko phải mệt nhoài vì những buổi chuyển đồ mà n.O chẳng biết lo gì cả. Trưởng thành trong phạm vi suy nghĩ của 1 người " chưa trưởng thành lắm như mình " chắc  là tự biết lo cho bản thân và tự dựa chính mình. Hén???
Phải cố gắng thôi.
Cuối cùng, Xin cảm ơn những người bạn, các thầy cô đã chúc N.o những lời chúc hạnh phúc, vui vẻ. Tất cả chúng ta sẽ cùng hạnh phúc nhé ^^
Cảm nhận
Gởi bởi phuthuyhotmit vào ngày 11.01.2010 13:56:47
ko thấy cám ơn a ah? ^^
Gởi bởi phuthuyhotmit vào ngày 11.01.2010 14:34:12
hiii. Với anh em sẽ cảm ơn bằng những hành động thiết thực nhất :)
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
139 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 139 khách