Nhật ký của matngocduyendang02
matngocduyendang02 viết vào ngày 07.01.2010
Đông

Lăn phăn mưa.tê tê lạnh..

(Pic: đây là hình ảnh trước mặt mình -- ngay lúc này)

Mặt đường rớm nước, những khoảng thời gian vội vàng trôi nhanh - bóng câu qua thềm.. Có buồn cười không khi hì hục đệm dòng cho những khoảng trống vắng chẳng để làm gì. Em có buồn không khi cánh gió chiều lộng căng từng góc phố, áo mỏng manh, nước mắt rớt trong lòng.? Không, em chẳng buồn đâu, dường như hiển nhiên đời là thế. Em chỉ đứng đây hiểu lấy câu của người lớn để lại "Đến một lúc nào đấy thì ai cũng sẽ chẳng biết buồn là gì.."

Nhím đã ra HN và đang nằm viện điều trị..

Nấm đã mất đứa bé đỏ hỏn 5 tháng chưa kịp chào đời..

Những người đàn ông tốt bụng đứng bên lề trái tim em.. Họ buồn, họ biết buồn vì em đến mức em phải bật khóc. Thế rồi giữa một vành đai tình cảm, họ đứng ngóng trông. Thật, chưa bao giờ em thấy mình được yêu nhiều như thế, cũng như chưa bao giờ lại thấy mình cứng cáp như bây giờ... độ cứng đủ để làm người khác đau.

Một người báo rằng sắp cưới

Một người sẽ rất hạnh phúc rằng.. sắp có con..

Bạn Jun của mình cũng sắp sinh em bé..

Mục đã biết vui hơn

Dzịt cũng bớt hoang hơn với khoảng tình yêu đang có.

Nhiếp đang trở lại và dành mọi thứ cho em, những câu hỏi đã chẳng còn lơ lửng nữa

...

...

Một chiều mùa đông loang phố. Em đứng bên này và nhìn nhận những điều đến và đi.. những điều em đang có rồi sẽ mất... những điều ai đó mất, những điều ai đó đang có và sắp có được. Em chỉ nghĩ thôi, nghĩ cho một lãnh đãng bình thường.

Dại ạ, cuộc sống vẫn đang mất và được...

được và mất..

Cảm nhận
Gởi bởi thanhphongvan vào ngày 07.01.2010 05:42:27
...Cuoc sóng chj là 1 chut lãng dãng bjnh thuòng...
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
132 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 132 khách