Lúc bé, khi lần đầu tiên xem tác phẩm ' Thép đã tôi thế đấy', mình đã rất ấn tượng với nhân vật Paven, bố mình khi xem lại bộ phim này đã kể cho mình nghe: hồi đó thế hệ trẻ của bố khi xem bộ phim này, nó đã tạo nên 1 làn sóng tuổi trẻ lun sống hết mình vì đất nước, một đất nước đang đi lên từ chiến tranh. Paven đã trở thành 1 tấm gương cho mình: mình đã có gắng hết mình và lun là niềm tự hào của gia đình. Và khi học đến phổ thông, mình lại bắt gặp anh: 1 con người trẻ tuổi, đáng iu và vui tính, anh là 1 con người sống thật vị tha và bao dung, có đôi lần mình tự hỏi liệu có người nào được như anh không nhỉ. Muốn được như anh thì thật là khó, khó lắm ... nhưng em nghĩ em sẽ làm được và sẽ trở thành 1 người như anh. Ngày đó sẽ không xa và chúng ta là người chiến thắng ... We are the Champion
P/S: HHX - Cái quý nhất của con người ta là sự sống. Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời....