Nhắc đến trà đá, ta nhắc đến một món uống rất bình dân.Nhưng món uống bình dân đó lại rất đặc biệt và thú vị...Nó thú vị bởi cái không gian, bởi cái tầm nhìn của những người thưởng thức, bởi nó là hỗn độn đủ các lứa tuổi, thành phần trong xã hội.Uống trà đá vỉa hè ta sẽ tìm được nhiều thông tin, biết được nhiều chuyện rất "vỉa hè".Chả thế mà "Nhật ký của Râu" đã tôn trà đá là sở thích số 1, là một nét độc đáo của Việt Nam, tạo nên sự khác biệt trong văn hóa hiện đại giữa Việt Nam và những nước khác những nước khác.Ở các quán ta có thể lựa chọn trà nóng hoặc trà đá, một tách trà nóng vàng suộm bốc hơi nghi ngút có chút vị thơm mát của hoa nhài, chiêu một ngụm nóng bỏng ta cảm nhận vị chát nồng của trè dần dần ta thấy ngòn ngọt đầu lưỡi đến râm ran.Trà đá lại tạo ra một khoảng lặng mới mát lành trong việc cảm nhận hương trà, không có cái cảm giác "sốc" mạnh như trà nóng nhưng cảm giác mát lạnh của đá và vị chát của trà làm ta khó quên...
Tôi có thói quen tối tối tụ tập bạn bè (cũng có khi một mình) vào buổi tối ra trung tâm thành phố ngồi táp vào một quán trà đá nhâm nhi, nhìn ngắm phố xá vào đêm và "nổ" với những câu chuyện tầm phào...Chẳng biết từ bao giờ cái ngôn ngữ của trà đá đã ngấm vào máu thịt tôi với những cảm giác thật nhiều sự nhận : Nhận sự giao tiếp xã hội, nhận sự giao tiếp thời sự, nhận sự giao tiếp tình cảm....Chỉ cần 1000 đồng ta có thể tha hồ ngắm trăng, sao, người, ô tô, xe máy...đi lại.Ta có thể biết ở Phố A có bà cụ vừa chết, ở Phố B có anh bị đánh ghen, ở phố C có đôi vợ chồng ngủ trong nhà say như chết bị mất trộm...Không biết từ bao giờ tôi lại thấy cái ngôn ngữ "trà đá vỉa hè" thân thuộc đến vậy.
Ngày mới nhiều niềm vui đến mọi người...
Cà phê, trà đá, bia hơi... Đúng chất Việt Nam Quê Hương Tôi!
thật mộc mạc và đơn giãn quá