hôm nay nó đi dịch,nó đã dẫn khách đi gần như hết những nơi đẹp nhất của Hà Nội,trong đó có cả những nơi nó chưa hề tới,có chút gì đó vui,nhưng cũng không ít nỗi buồn xen vào sau một ngày làm việc mệt mỏi,nó buồn cả chuyện học tập,lần đầu tiên trong 3 năm học nó biết tới cảm giác buồn nhoi nhói khi chữ trượt lọt vào tai nó-không hề thương tiếc,thế là nó chẳng thể làm luận văn tốt nghiêp,nó thấy tiếc và buồn ghê gớm,nó ân hận...nó buồn cả chuyện tình cảm,càng ngày dường như anh càng thờ ơ với những tin nhắn của nó,và anh không hề biết rằng khi nó nhắn tin cho anh là nó cần một sự chia sẻ,một lời tâm sự,nhiều lần như thế làm nó có cảm giác chán,nó không muốn cái cảm giác chờ đợi trong vô vọng xâm chiếm suy nghĩ của nó,những lúc như thế nó thấy ghét anh,nó có cảm giác bị bỏ rơi,nó không muốn.......nữa,lúc đó nó chỉ thấy buồn và có chút gì đó hơi hụt hẫng,nó cần sự quan tâm từ anh nhưng.......có lẽ điều mà anh quan tâm là 1 thứ khác......và cũng có thể suy nghĩ của anh và nó về việc dùng điện thoại là hoàn toàn trái ngược nhau,.......nó buồn! mai là ngày mùng 10,và nó càng thấy buồn,trống vắng hơn,nó muốn quên đi một ......đó,để chẳng phải buồn!
Nhật ký của cocoduongqua
cocoduongqua viết vào ngày 09.12.2009
难忘的一天!
Cảm nhận
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?
Liên kết
User Online
Có 123 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 123 khách
nhưng anh ko thể kiềm chế nổi nỗi bực tức , ko phải vì em, mà vì chị q với cái hà
mong em hiểu cho anh có lẽ em sẽ hiểu vì sao anh ko thích dùng dt là vì thế