Nhật ký của piano
piano viết vào ngày 08.12.2009
my guitar
My special one:
Em hạnh phúc vì có anh bên cạnh. Chỉ cần nghĩ đến anh thôi là má em lại đỏ lên, ánh mắt ánh lên tia bẽn lẽn, hạnh phúc vì những gì anh mang lại.
Sau 1 thời gian rồi em cũng lại tìm thấy anh cho mình mà em tưởng chừng như đã đánh mất.
Có anh trong đời em lại tìm thấy chính em trong đó.
Có anh trong đời em lại mỉm cười hạnh phúc thật sự.
Có anh khiến em có thể trẻ con mà đôi khi em phải thầm la mình vì điều đó.
Có anh làm em cảm giác mình đáng yêu hơn bao giờ hết.
Thật kỳ diệu quá anh nhỉ ?
Trong khoảng thời gian ko có anh, em đã tự hỏi là " trong 1 bản nhạc nếu ko có piano thì guitar sẽ ra sao, vẫn chơi những nốt nhạc hay chứ."
Bây giờ e nhìn theo hướng khác rồi, piano là 1 cá thể độc lập có thể đưa ra những nốt nhạc du dương, guitar cũng vậy. Cũng là 1 cá thể mạnh mẽ, cũng là những nốt nhạc làm ấm áp lòng người. Nhưng nếu piano cùng sánh bước bên guitar thì sự kết hợp đó thật tuyệt diệu. Không những vừa có nốt nhạc du dương mà từng giai điệu trở nên mạnh hơn, có sức sống hơn. Em và anh cũng vậy. Em cũng mạnh mẽ, cũng sống tốt nhưng nó thiếu 1 chút gì đó của sự tuyệt diệu. Và nó được hoàn thiện ngay khi có anh bên cạnh. Với em, anh như là gió vậy, một chút gấp gáp, một chút vội vàng, một chút nhẹ nhàng. Gió hay chuyển động , không có trung tâm???
Em không nghĩ như vậy, với em gió là sự chuyển động của không khí, anh là không khí chuyển động quanh em, em là trung tâm đó. Chuyển động nhẹ nhàng, rất khẽ , như bất cứ thứ gì có thể luồn qua được ấy.
Mỗi chúng ta đều là những cá thể trọn vẹn và lại mang đến cho nhau những màu sắc tuyệt diệu khi có nhau bên cạnh.
Có nhau không hẳn là phải ở bên nhau cả ngày, cả tháng, cả năm.... em chợt nhận ra chúng ta có nhau vì chúng ta thường nghĩ đến nhau. Chúng ta đang làm cho cuộc sống này đẹp hơn phải ko anh? Sau 1 thời gian ko có nhau, em hiểu ra như thế nào là khoảng cách. Em chắc chắn 1 điều giữa chúng ta ko có khoảng cách vô hình đó vì chúng ta luôn nghĩ về nhau.
Xa anh mấy tháng đó, em có thời gian để thật sự bình tâm lại, để tìm cái mình cần, cái mình suy nghĩ. Em nghĩ em đã tìm ra. Em cố quan sát hết thảy mọi người, để nhận ra sự đặc biệt ở từng con người, từng người bạn, và em phải ồ lên rằng" từ những con người bình dị nhứt, từ những nụ cười của bạn mình, và đến ngay cả người em ko lấy gì làm yêu mến , em thấy hình ảnh của em phảng phất trong đó.
Bây giờ em biết 1 điều nữa. " trên con đường em đi đang có nắng, nắng ấm áp từ anh . "
Anh thật sự là niềm cảm hứng của em.
Là những lúc bảo nhau là đồ con heo.
Ánh mắt này, đôi môi này, đôi tay này mãi thuộc về nhau. Chúng ta thuộc về nhau, anh nhé.
I'm ready to be your girl .
PIANO
Inspired by guitar.
Cảm nhận
Gởi bởi sleeping_beaty vào ngày 09.02.2010 16:09:56
Buồn....
Cảm hứng của guitar.... :)
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
118 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 118 khách