Nhật ký của saphiavic
saphiavic viết vào ngày 01.12.2009
Ký ức về người đàn ông tôi yêu nhất
Buổi tối chủ nhật cuối tuần, mọi người rộn ràng với kế hoạch buổi tối của mình còn nhỏ dành 1 góc khuất cho mình trong gian nhà tối ôm, không hiểu tại sao mỗi lần đi chơi đâu đó với chúng bạn về là nhỏ lại có 1 cảm giác buồn khó tả...nhỏ cảm thấy trống trãi mọi thứ không còn như trước...nhỏ nhớ đến ba nhỏ, mỗi tối nhỏ đi chơi về ba đều chờ cửa, có khi ba đứng trước nhà chờ cửa nhỏ về, để dành cơm và đồ ăn tối cho nhỏ về nhà ăn...có khi đi làm về nhà nhỏ mệt nhoài cả người  lăn ra ngủ mà đôi lúc nhỏ đã bỏ quên ba nhỏ. Hôm nay đúng 2 tháng ngày ba nhỏ mất, nhỏ vẫn chưa quên giây phút ba nhỏ trút hơi thở cuối cùng trước mặt nhỏ.
Trước đây mọi người hay hỏi nhỏ là ít nghe nhỏ nhắc về ba hơn mẹ, vì lúc đó nhỏ chưa cảm nhận nhiều về ba, nhỏ cảm nhận lòng mẹ, nỗi bươn chải của mẹ, những phút dặn lòng của mẹ vì nhỏ gần mẹ nhất, chuyện gì nhỏ đều nói cho mẹ nghe và tâm sự với mẹ, còn ba thì không đồng ý và tán thành những cảm xúc của nhỏ vì ba luôn xem nhỏ như đứa trẻ lúc nào cũng bồng bột. Ba tuy ít nói, nhưng ba rất thương nhỏ, mỗi việc làm gì của nhỏ ba điều không đồng ý mặc dù ko nói ra nhưng ba luôn tôn trọng quyết định của nhỏ.
Nhớ những ngày nhỏ không đi làm, nhỏ ở nhà ngủ nướng đến 9h-10h sáng vẫn chưa dậy, ba là người đánh thức nhỏ dậy, mà vừa gọi vừa nói: "Cho 1 tô bún riêu đi, lấy nhiều ớt..." vì nhỏ biết là ba đang giỡn để kiu nhỏ thức dậy và nhỏ thừa biết chẳng có ai bán bún riêu cả, vì nhỏ đã bị ba dụ như vậy mấy lần rồi.
Nhớ cảnh tối mà không đi chơi đâu đó với chúng bạn thì nhỏ ở trên lầu 1 mình suốt buổi tối, ba nhỏ giả bộ kiu nhỏ rằng: "Nó đi chơi rồi, ko có ở nhà" để nhỏ phải chạy xuống xem ai đến tìm mình nhưng ko có ai cả, rồi ba lại nhá máy điện thoại bàn giả bộ có bạn gọi cho nhỏ tìm nhỏ, để nhỏ chạy xuống nghe nhưng chẳng ai tìm nhỏ cả... Ba biết nhỏ thích ăn cua, mỗi lần mà ba mua cua làm cho nhỏ ăn thì cả xóm đều biết...tối đi làm về nghe mọi người nói " Hôm nay ông Liêm mua cua cho con gái ăn" thế là nhỏ say sưa ăn phần ba nhỏ để dành lại cho nhỏ. Hễ Tết đến, như mọi năm là nhỏ có nhiệm vụ đi mua thịt đùi về cho ba hầm để ăn Tết, nhớ ba còn nói..."Tết này mày mua thịt hay ba đi mua thịt để kho" ba nhỏ kho thịt là ngon nhất, Tết nào ba nhỏ cũng kho 1 nồi thịt to đùng, ăn không hết thịt ba nhỏ lấy những thịt còn lại làm chà bông ăn thật ngon...Mẹ không nấu ăn ngon bằng ba, mê nhất là món ốc len xào dừa của ba làm rất tuyệt...vừa cay vừa ngon rất lạ với mùi rau râm mà ba làm. Ba ăn ớt nhiều lắm, từ nhỏ ba tập nhỏ ăn ớt cay xè hehe (ba nhỏ tuyệt chiêu ghê chưa, dạy gì ko dạy mà dạy nhỏ ăn ớt ^^)...
Ba nhỏ là vậy, ba thích chọc nhỏ lắm...Ba rất thích ăn ngọt, vì thế những món mẹ nấu rất ngọt nhỏ ăn rất ít vì nhỏ ko thích ăn ngọt, còn ba thì món ngọt rất là thích...ba thích uống trà sữa trân châu, thích ăn bánh kem, thích ăn chè, cứ hễ món ngọt là ba nhỏ không chừa món nào cả...ba nhỏ y như là con nít í. Còn mỗi tối ở nhà là nhờ ba nên nhỏ mới biết phim VN chiếu phim gì, ba nhỏ thích xem phim VN, theo dõi tưng tập phim...ba biết rõ là giờ nào chiếu phim nào, mà hay giả bộ hỏi nhỏ tối nay có chiếu phim đó ko , có lần đang đi chơi với bạn ba gọi điện thoại bảo về nhà xem phim chung với ba, hôm nay hay lắm...bộ phim mà ba xem cuối cùng "Gió nghich mùa". Mỗi lần đi đâu đó về nhà là nhỏ đều mua cho ba những món ba thích khi thì bánh, sinh tố, nước sâm...ba đều rất thích.
Nhớ suốt 12 năm học sinh ba đều chở nhỏ đi học, những lúc mùa đông thế này ba chở nhỏ đi học vừa lạnh vừa rung người đánh bò cạp nhưng ba nhỏ không bao giờ mặc áo lạnh vào, cứ thế mà chạy lạnh rung người. Có lần, nhà chỉ có mỗi chiếc xe 50cc mà bị bể bánh, ba dắt chiếc xe đạp cuộc của anh hai chở nhỏ đi học, lúc đó ba đèo nhỏ từ nhà đến trường thở hổn hển còn nhỏ thì vẻ mặt bực tức vì tại sao phải khổ sở như vậy...
Nhớ có lần giận ba, nhỏ đi qua nhà Tuyết Anh đến mãi 11h mới về, nhưng ba vẫn chờ cửa nhỏ...ba không nói gì cả, nhưng nhỏ biết mình đã sai khi như vậy, nhưng nhỏ ngại không dám nói gì với ba, và tự làm huề với ba...
Nhớ những buổi tối mẹ cùng ba ngồi hóng mát trước nhà đợi nhỏ về, nhớ những lúc ba chở mẹ đi chơi cuối tuần nhỏ là người chờ cửa 2 người về, nhớ những lúc ba và mẹ ngồi bên nhau cười cười nói nói đó rồi lại cãi nhau đó. Nhớ ngày thanh minh, ba và mẹ và nhỏ cùng nhau đi thăm mộ ông nội,ông bà ngoại, nhớ những lúc ba chọc mẹ cười, nhớ những lúc nói với mẹ rằng: "mẹ ơi ba đi kìa"
Rồi mẹ phải đi xa, ngày mẹ đi ba ko tiễn mẹ ra sân bay...mẹ đi ba buồn nhiều nhưng ba tôn trọng quyết định của mẹ, ngày mẹ đi ba ở nhà 1 mình...còn nhỏ thì đi làm suốt tối nhỏ mới về nhà, có khi thì nhỏ đi học không ở nhà buổi tối, chỉ có ba là ở nhà 1 mình chờ cửa nhỏ và anh nhỏ...Mỗi tối đi về, ba thường nói "mày gọi đt cho mẹ mày kìa!" nhỏ biết ba nhớ mẹ lắm...nhớ mẹ mà nhỏ thấy ba khóc...lần đầu tiên trong cuộc đời nhỏ thấy nước mắt của ba khóc vì nhớ mẹ. Ba nhỏ không khỏe, nhưng không bao giờ đến bệnh viện, ba sợ mọi người lo, sợ ra bệnh, sợ nằm viện, và chỉ mua thuốc uống để cho khỏi...mỗi lần nghe tin có ai bị tai biến mạch máu, hay đột quỵ mà chết...ba nhỏ sợ lắm...rồi không hiểu tại sao và lý do gì mà ba nhỏ lại đi đột ngột như vậy khi ba chưa kịp đón mẹ về, khi chưa kịp vui đùa cùng cháu nội của mình...ba nằm đó, nhỏ đỡ ba dzậy ôm ba vào lòng, nhỏ cảm nhận rằng đã lâu rồi nhỏ không ôm ba như thế, thấy ba già thật rồi...nhỏ gọi ba ơi, có nghe con nói không? Đưa ba vào viện, bác sĩ nói ba nếu nhẹ thì ba sẽ bị liệt toàn thân, nặng thì ba sẽ...nhỏ không tin còn nói thầm tại sao bác sĩ có thể phán 1 câu nói như vậy, rồi mọi người bảo nhau rằng về nhà dọn dẹp nhà cửa chuẩn bị lo cho ba...nhỏ vẫn chưa tin, và thế là ba mất rồi sao? Nhỏ nhìn ba đau đớn khó thở mà lòng đau khó tả, khi mọi người đưa ba về nhìn cảnh ba nhỏ trút 1 hơi thở dài cuối cùng nhỏ lại không làm gì được chỉ nhìn và để ba đi thanh thản...Đối với nhỏ ba như bây giờ là 1 thế giới tâm linh, lúc trước nhỏ chưa hiểu tâm linh là như thế nào..nhưng giờ nhỏ đã hiểu và hiểu tường tận. Nhưng nhỏ suy nghĩ mãi không hiểu vì sao ba lại đi nhanh như thế chỉ trong nửa ngày vì ba sợ phải bị tai biến như thế, mỗi lần gặp ba trong mơ duy nhất nhỏ thấy là chỉ thấy ba cười với nhỏ...Nhỏ biết đến giờ nhỏ vẫn chưa thể quên nỗi đau mà có, đôi khi nhỏ giật mình dzậy vẫn chưa tin là ba nhỏ đã đi rồi, Ký ức về ba là thế...nhỏ thèm lắm 1 tiếng gọi ba, nhỏ nhớ ba nhiều lắm....Ba ơi.
Cảm nhận
Gởi bởi bedo vào ngày 01.12.2009 22:32:43
bạn ơi .. cố gắng mạnh mẽ lên nghen .. kỉ niệm vui, giữ lại thật sâu trong tim .. còn kỉ niệm buồn, hãy cất tạm nó đi .. life still goes on .. và cảm ơn rất nhiều .. mình thấy cần phải thương gia đình mình nhiều hơn nữa ..
Gởi bởi saphiavic vào ngày 04.11.2019 16:36:27
ba ơi
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
310 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 310 khách