[21.59'] [18.11.09]
[A Sailorman's Hymn - Kamelot]
Đêm trở gió.
Gió Đông về thật sao..?
Chả có vị Đông nào cả.
Hay ta đã ko còn cảm xúc về mùa..?
...
Dạo này luyện phim, toàn phim Hàn, toàn phim tâm lý xã hội, chính xác hơn là đang theo dõi từng bộ phim của ông đạo diễn Kim Ki Duk khùng điên!
Trên đời quả thật tồn tại nhiều người khùng hơn mình :(
Bắt đầu với Spring, Summer, Autumn, Winter...and Spring (2003), coi từ hồi 2004...Ấn tượng...!
Tiếp đến là Time (2006)...mới coi hôm kia..
Rồi 3-Iron (2004) - Căn phòng trống...hôm qua mới chưởng xong..
Và hôm nay là The Bow (2005), ăn lót đêm để ngóng luôn Bad Guy (2001)..
Còn chú Breath (2007) để dành mai coi, coi hết uổng, mai mốt ko có mà coi...
Với một vài phim chưa down nữa...
Tiếc...
Phim hay quá..
Hay như chưa từng được xem phim một lần..
Cứ ngỡ như mình đang lạc hẳn vào nhân vật chính, im lặng từ đầu phim tới cuối phim, hay chỉ nói 1 câu duy nhất như "Sarang hae" trong 3-Iron, "Love for a scumbag, fuck u!" trong Bad Guy...để rồi lại lặng thinh với mớ hỗn loạn đời thường...
Ông Kim Ki Duk tài quá, àh ko, khùng hết cỡ mới đúng...
Phim nào cũng sầu, cũng tang thương...:(
Chỉ sợ...
Àh ko..
Chỉ mong đừng ai coi film của ổng, coi xong lại khùng khùng ương ương :(
Ko thích những trào lưu...
Ko thích bệnh hoạn vì phim ảnh...
Ko thích người đời nghĩ sai lệch những gì vốn dĩ nó có thể tồn tại...
Ko thích ngày mai xem một bộ phim nói quá nhiều, nhàm quá đỗi và cười lãng..
Ko thích coi một mình, dù phải một mình...
Ko thích đêm về lại réo rắt những giấc mơ dị thường...
Ko thích trượt điện thoại lên, chỉ để nhắn tin với ai chỉ để nói, phim hay quá..!
Ko thích nhận ra mình đã nghiện nặng..
Ừ..
Dù đôi khi, ta đã học thêm quá nhiều điều từ chúng..
Để có thể biết thêm một mảnh sống..
Và có lúc, ta tìm thấy ta trong một nụ cười đầy ẩn ý vô tình..
Cho cuộc đời ko phải ta là người duy nhất..
Khi bản nhạc rón rén nốt trầm cuối cho một sự kết thúc...
Hay vụn tàn chưa kịp đặt trên vành gạt thuốc..
Sự đê mê chưa gọi bắt đầu..
Đời sao vội lỡ làng sang ngang..?
[..]
Đêm vẫn phiêu như thường..
Đông tràn gió..
Phố sương..
Ta..
Một mình..
Tìm đâu đây? Kẻ hồn nhiên ko thích cất tiếng chỉ mỉm cười..?
Giữa dòng đời ngược xuôi góc rẽ, có ngã tư nào quạnh quẽ một người dưng...
Lặng mình trong góc nhớ..
Miền xưa..
Bao giờ..?
Cho đến mùa Đông...
[Emo.z]
"It's hard to tell that the world we live in is either a reality or a dream..."