Nhật ký của chuphudu
chuphudu viết vào ngày 17.11.2009
[ Tự tại ]
[22.56'] [16.11.09]

[Letter to Dana - Sonata Arctica]

Đã quay về với cuộc đời 133 Ure..
Góp nhặt tất cả những mảnh vụn ngang tàng và bướng bỉnh, có chút trộn lẫn thù hận và thương yêu..
Trở về, dù đã ko còn như trước nữa..
Muốn một mình..
Một mình..
Một..
!

Chẳng biết bao giờ mới cởi bỏ toàn bộ tấm áo khoác quá đỗi vững chãi bên ngoài, để sống với chính mình, một cuộc đời bình thường ko đa nhân cách..
Ta tự do trong cái gọi một mình, gào thét với chính ta khi đắm chìm trong đôi tai phone đậm đặc mùi đá nóng, cháy bỏng những lời ca ko ngừng nghỉ, mãnh liệt từng hồi...từng hồi..."Dana, Dana...Dana.."
Có ai, là Dana để ta gửi một bức thư?
Để cảm xúc thăng hoa hơn mọi thứ tầm thường trên đời này, những cảm xúc nhất thời mà thiêng liêng, ko bao giờ gặp lại lần thứ 2 trong đời, như một bộ phim ngắn luôn làm ta rùng mình ở lần coi đầu tiên, kiềm chế lại cái gọi là cảm xúc yếu đuối, mà có thể sau đó là nước mắt vô nghĩa, [The Letters], một bộ phim Hàn năm 1997 có thể cướp đi quá nhiều điều vô nghĩa đó, để nhận được gì? Khi con người đã tồn tại thêm 12 năm qua, và con người xảo trá hơn, tàn bạo hơn, và ko còn chút mặn mà gì gọi là vốn có..
Giờ này ư? 23h, Time? Chẳng có ý nghĩa gì cả...
Một mình, khao khát một mình, lặng nhìn tất cả trôi qua, vội vàng như trời sắp đổ cơn giông cuối trời, thời gian ơi, đừng bao giờ gọi mùa đông về nữa, tháng 11 nóng lắm!
Một mình, thèm thuồng những chuyến đi xa, như đã từng tung tăng từ nam ra bắc, từ đồi cao sông hẹp về miền Tây bát ngát đồng xanh sông rộng...Muốn dừng chân để mỉm cười và tha hồ bấm máy, chậm rãi bước đi để ngóng nhìn đường chân trời kia có bao giờ với tới...
Một mình, để yêu thương và chờ đợi tình yêu vĩnh cửu, nơi lửa vẫn còn bùng cháy và đốt cháy tim ta rộn ràng những hi vọng về ngày mai...
Một mình, cho ngày mai, ra đường, ko còn ai nhận ra ta trong đời..
Tự do, nghĩa là một mình..
Là tình yêu chỉ vì một câu nói "Em àh, anh sẽ sống ra sao, nếu ko yêu em..?"
Là cái chết nhẹ nhàng nơi thời gian ngừng lại...ta ru nhau bằng lời hát..
Là tách cafe 0h giữa lòng đêm Sài Gòn..
Là bước chân chạy dài trên cát vòng qua vinh Nha Trang trưa hè tháng 7 rực rỡ nắng gió..
Là hát mãi một bản nhạc đã quá dỗi cũ kĩ cho những ngọt ngào vụn vặt 20 năm đời...
Là một buổi sáng tháng 12 bị đánh thức bởi tiếng piano từ nhà trên, để lần đầu tiên trong đời biết đến River Flows in You sâu lắng đến nhường nào...
Là nhịp nhàng từng làn khói trắng bay lên trời, tan thành mây, bay ngang, rồi lại bay qua những ngày thu hiếm hoi và gói thuốc đầy..
Là bơ vơ ngắm mãi một bức ảnh ko wen mà quá đỗi gần gũi những nhịp tim thì thào "Họ đã sống như thế..."
Là dừng chân chờ đàn kiếm tha mồi về tổ..
Là lặng lẽ từng trang sách, tò mò từng trang www.vi.wikipedia.org...
Là vòng tay ôm lấy mình trong đêm, để một mình, ko phải là cô độc..
Sống, để cho em thấy, một cục gạch, một con thú nhún cũng đủ dựng nên một gia đình êm ấm...
Sống, để cho những trang blog kia, ko phải là lần cuối cùng nhắc về ta..
Sống, để nghe thêm những bản nhạc đã cũ mà chưa một lần biết đến..
Sống, để đi nhiều hơn...
Sống, để đọc nhiều hơn..
Sống, để hình tượng trong mọi người, ta vẫn nguyên vẹn, ko phải một hồi ức...
Sống, để cho đi nhiều hơn nữa...
Và ngày mai, [17.11], là một ngày rất quen, nhưng ko thể nhớ ra đã có những gì..
Rồi mùa đông sẽ trở lạnh như vốn dĩ...
Và ta sắp lớn thêm một tuổi người..

Người đi bỏ quên nửa đời...
Đời xa có nhớ một kiếp người dở dang..?

[Chu Phù Du]-[Emo.z]
Cảm nhận
Gởi bởi phuthuynho_0fepmau vào ngày 17.11.2009 04:30:16
hêy
cho hỏi tí
đó là bài hát hay la văn tự viết vậy
tò mò woa'
Gởi bởi tigon vào ngày 17.11.2009 05:07:55
Một đêm nhìu cảm xúc.
Gởi bởi song_ngan vào ngày 17.11.2009 09:19:25
Tyêu là cái chi chi??? Thích một mình, thích tự do....hay muốn có ai cạnh bên? Mâu thuẫn!
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
113 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 1 thành viên và 112 khách