Hãy nhẹ nhàng nhìn về quá khứ. Vì dẫu có day dứt, có bứt rứt ko yên, dẫu có muốn lắc mạnh đầu cho tất cả trôi ra tuồn tuột, thì ta cũng ko thay đổi được vùng ký ức mông lung.
Thế nhé Ngố. Mạnh mẽ sống, và tập mỉm cười dẫu có điều gì ko như ý. Ta cứ quyết, rồi ta đổi ý. Ta hời hợt và mau đổi thay. Tệ lắm nhé! Phải có lập trường, có niềm tin, và tuyệt đối đừng mơ mộng, để ko phải vỡ mộng ý mà. Chững lại nhé, đừng vội vã, ko còn trẻ, ko còn sức, cũng ko còn mấy những đức tính trời cho. Khác rồi, thì hãy tìm con đường tích cực mà theo, Ngố nghen!
Ta có kế hoạch của ta, và gia đình ko là nơi chia sẻ, bởi lẽ, Mẹ sẽ ko gật đầu. Ừh thì ta giấu, và giấu cho biệt luôn, đừng hé môi. Đôi khi ta đánh đổi, nhưng ko dám hỏi "được gì và mất chi?", bởi chỉ là ý muốn, ta chẳng dựa trên nguyên tắc hay lý thuyết nào mà lựa chọn...
Vậy đó, hình như ta vẫn chưa lớn. Chưa có mục đích chính đáng nên ta cứ quyết rồi lại lăn tăn...
Ta àh, ko ngoan nữa chăng?