Sáng thứ 2, cùng nhỏ bạn mới vừa đến cổng cty, bỗng:
- Chị !!
Giật mình. Em đứng đợi ở đó tự bao giờ.
- Chị cho em mượn xe được ko? Xe em bị bắt rồi. Mấy đứa em em lấy đi, ko biết đi thế nào vào đường 1 chiều nên bị bắt. Bị giam xe tới 1 tháng lận, bây giờ em phải chạy để lấy xe ra, chứ ko có xe đi làm. Em mượn xe chị đến 2, 3h em trả.
- Ừh, chiều nhớ về sớm chị còn đi công chuyện.
2h, 3h, 4h ko thấy em đâu. Bỗng đt cty reo, là em.
- Ủa, sao biết sđt cty chị???
- Di động của em đem đi bảo hành rồi, em lại quên số của chị. Em gọi lên tổng đài hỏi số đt cty chị. Bây giờ em đang ở nhà anh em chắc ko về kịp. Có gì sáng mai em trả xe chị nha. Chị và bạn chị đi xe buýt về 1 bữa được ko?
Sáng nay, phải đi xe buýt đi làm. Đi bộ 1 quãng từ trạm xe buýt đến cty muốn phồng cả chân. Đến cty thì em nhắn tin, hình như sợ mình la hay sao mà ko dám gọi.
- Chị ơi, em phải ở lại nhà anh để nhờ người ta làm giấy dùm. Chị giúp em lần này được ko? Chiều mai em sẽ trả xe cho chị. Em mượn dt nt cho chị, bây giờ em phải trả đt. Có gì về em sẽ nói cho chị nghe sau.
Làm hôm nay muốn đi công việc cũng ko có xe mà đi. Đã mệt mỏi vì công việc bù đầu bù cổ, giờ lại thêm chuyện này làm mình hét lên.
- Mày điên hả?
Chắc sắp điên thật rùi. Ko phải sợ em sẽ đem xe mình đi bán mà cảm thấy như mình bị lừa, bị phản bội. Vì em cũng biết mình chỉ có cái xe để đi làm, đi học. Vậy mà em lại làm như vậy. Mình cảm thấy hụt hẫng wa vì đây ko phải lần đầu. Chơi với em đã gần chục năm nay, và mối quan hệ giữa mình và em cũng ko phải như bạn bè bình thường, đi đâu mình cũng nói em là em gái mình. chuyện tương tự xảy ra đã khá lâu, cũng đã muốn quên nhưng giờ đây em lại làm cho mình nhớ lại và niềm tin vào em lại 1 lần nữa vơi đi.
Tự nhiên cảm thấy buồn....
Mình ko muốn vì những chuyện liên quan đến tiền bạc mà làm cho tình cảm chị em mất mát, nhưng nó lại đang diễn ra. Phải chăng cuộc sống là như vậy??
Hãy nghĩ đến những điều tốt đẹp mọi chuyện sẽ tốt đẹp bạn ạ,chúc bạn vui