Dạo gần đây cuộc sống tốt chứ??? Lâu lâu lại muốn hỏi những ng bạn hàng ngày gặp trong lớp như thế!!!
Lớp cấp 3 muốn họp. Không tha thiết. Sao thế? Ngại giao tiếp, ko còn sức sống, sợ cuộc đời, sợ bạn bè, sợ gì mà kinh thế ko biết!
Ngày 18.10 thi nấu ăn với 'cafe sữa 3 in 1'. Đạt giải 2, mừng chết đi được mà ko ai share hết, hai nhỏ đó bơ bơ ra, ngta công bố giải nhì mà hok ai nhảy lên la gì hết, cứ bất cần đời zậy đó, làm mình cũng ko dám manh động. Đành ngồi yên cười trừ. Ông thầy chắc shock với tụi này quá, đồ ăn thi xong ko ăn hết ham về sớm đem đổ. Ổng nhìn lom lom. Mệt muốn chết. Tụi con gái lần đầu vào bếp đã cố gắng lắm đó. Mánh em, và mình tự nấu tất chứ bộ, còn em Q thì nhờ ngta nấu giúp cái nước sốt thui mà. Dù ko vẻ vang lắm, nhưng cũng đáng để tụi e tự hào mình là con gái chứ. Mình thuyết trình cũng đâu có tệ. Văn chương làm rung rinh bao nhiều cái................miệng (ối quá trời đó). Cứ ngở vui lắm, zậy mà như không, ko biết làm gỉ đề vui nữa. Thi đạt giải mà ko vui. ngộ chưa!??
Hôm nay lang thang nghe ng khác nói thao thao bất tuyệt, mà thấy thật đau khổ. Thì ra mình ko có khả năng nghe ta ơi! Khâm phục mấy đứa từng ngồi nghe mình than cả mấy tiếng quá!!!!
Đầu cứng như đá bọn con gái trong lớp cũng như nhau cả thui! Sinh nhật lớp mọi ng nhận xét mình, và mình có hàng tấn lí lẽ cãi bướng đây:
1. dữ quá => nếu tui hiền mấy ng đừng chê tui chán nha.
2. ko dịu dàng => tụi dịu dàng với ng cần dịu dàng chứ ko fai với tất cả. Ít có khả năng thông cảm => đầu có 3 đầu 6 tay đâu mà biết hết ch của mấy ng để thông cảm với lại cái gì củng có giới hạn của nó chứ.
3. cư xử thật đáng sợ, nhìn già quá => thì công tư fan minh, làm việc thì fai ra dáng ng khác mới nể chứ, ko thì làm sao nói ng khác nghe. Không biết cảm thông cho con gái ng ta đã fai làm mặt già đánh mất sự ngây thơ, trong sáng của mình mà còn chê zậy đó. hic..hic...
4. quá bướng bỉnh => nếu có thể thuyết fuc thì đã ko cần fai viết mấy dòng này rùi. Bướng bỉnh là nét duyên mà. hahahahaa kệ nó luôn.
5. Hơi gàn và cố chấp => nói văn hoa chút đi, là ng có nguyên tắc đó mà. hahaha
6. đôi khi tự làm mình khổ => sống là fai chịu khổ rùi, mình ko làm mình khổ ng khác làm mình khổ còn thảm hơn. hehehe
7.lạm quyền hơi hơi => đó chỉ là đùa thui mà. Sao tin thật rùi nói tui zậy hả??? Tui chưa từng ra lệnh ai bao h mà.
8. Ít chịu nghe ý kiến ng khác => hic..hic... cái này e chịu. trách thi tráh ng ta ko thuyết fuc để e nghe theo đó mà. hehehe
9. độc đoán, làm hurt ng khác => cái này e cũng ko biết nốt. Đừng nói thế tội em, e đâu muốn làm ai đau. Ng ko biết ko có tội mà. E thề là nếu được đổi e thà e đau chứ e ko muốn ai đau vì em. hic..hic..
10. Cái tôi hơi lớn => huhuhuhu. em ko có mà. Em làm gì cũng vì nghĩ tới đại cuộc, cũng muốn tốt cho mọi ng, cưứ có fai cho mình em đâu mà cái tôi lớn. oan quá đi, e thà hy sinh thất cả để giành những điều tốt nhất cho bà kon. mà sao bà kon nói em chỉ biết bản thân mình.
11. Độc tài, tự kỷ, nghĩ mình là trung tâm => shock toàn tập, làm em hurt rùi. Em chỉ đàn áp một lần trên xe buyt mà nói e zậy có fai là quá fien dien ko? Lần đó em định nhường một bước, nhưng vì em nghĩ em đang là ng chỉ huy nên e fai ra uy một chút chứ. Em chỉ đùa thui mà. Thật ko hiểu nổi, sao lại nói em như thế. Em độc tài hồi nào, e gì cũng hỏi mọi ng, sợ mất thời gian mọi ng em soạn sẵn hết, e luôn muốn cái tốt nhất cho mọi ng. Em tự kỷ hồi nào, từ lúc học với nhau tới h em cho ko biết bao nhiêu mà nói, cắm trại, rùi photo e ráng tìm chỗ rẽ dù e có tốn tiền xăng. Nghĩ mình là trung tâm, tưởng e sướng lắm sao. E fai nai lưng ra gánh vác mọi ch vì ko muốn cảnh rắn mất đầu, một tập thể ko ng chỉ huy bị ng khác xem thường, e hy sinh thời gian sinh viên của mình, em cho không công sức bao đêm, em chỉ muốn mọi ng thật vui vẻ, hưởng được những gì đáng có. Em sai chỗ nào. Sao làm em hurt. => em từ bỏ toàn tập luôn
Em giơ tay đầu hàng. Lần đâu tiên e thấy tình yêu không đủ lớn, ko thể soi đường, ko được đèn đáp. Tất cả chỉ nhìn thấy cái tôi của em, mà ko ai thấy được e đã fai cố gắng fo diễn cái tôi đó để chống trả với đời như thế nào. Em thua vì tình yêu e ko đủ lớn, e ko đủ nhiệt huyết, e thua vì e tin lầm cả lớp, e thua vì e đã đi sai một nước cớ và bây h trắng tay, e thua vì e quá tin cái lẽ công bằng của cho và nhận, e thua vì e sống vì những ng ko xứng đáng. E thua mất 1 năm sinh viên yêu dấu, thua mất cái tuổi 19 đáng yêu, e thua mất một cái e thật con gái. Em thua toàn tập!
Em chỉ mún về với mẹ. Nơi mà em luôn thắng, e chả bao h fai bỏ ra gì vẫn luôn nhận yêu thương đều đặn, ko ai làm e đau, ko ai làm e buồn. E cười như nắng và bình yên đến lạ lùng!