Lưu bút của untitled
Do meocongianxao gởi ngày 13.02.2019
Chào, mat-mot-mua-hoa :))
Do untitled gởi ngày 08.09.2013
Nghĩ đến là thấy đau lòng....
Ai bắt mình làm người quá dại khờ...
Ai bắt mình làm người quá dại khờ...
Do untitled gởi ngày 22.07.2012
bực bội trong lòng
1 lũ khốn kiếp
mình cũng khốn kiếp....
1 lũ khốn kiếp
mình cũng khốn kiếp....
Do untitled gởi ngày 03.09.2011
"Không còn mùa thu
Trăng rơi bên thềm..."
Trăng rơi bên thềm..."
Do gotphiemdu gởi ngày 01.01.2011
ông đi ngủ đi Mão.
HN đang mưa phùn. Nhiều cảm giác quá. Hì:))
HN đang mưa phùn. Nhiều cảm giác quá. Hì:))
Do gotphiemdu gởi ngày 16.09.2010
Còn bày đặt cảm ơn. Qua đt chưa thỏa, còn qua cả HTT. hƠ HƠ..
K cần cảm ơn. Nhá. Bữa mô tui vô, dẫn tui đi cà pêh bệt 1 vòng rứa là vui rồi.
:D
K cần cảm ơn. Nhá. Bữa mô tui vô, dẫn tui đi cà pêh bệt 1 vòng rứa là vui rồi.
:D
Do gotphiemdu gởi ngày 30.08.2010
Đôi khi có những câu chuyện nhỏ vắt qua, mỏng manh, tựa hồ như khói. Khi đó, ta ngồi trong đêm và nhìn lắng lại lòng mình. Đôi khi là mồ côi đến vụn vỡ. Chúng ta đều là những con người cô đơn Mão ạ. Nhưng ai mà chẳng là kẻ cô đơn, ông hè?
Quen ông từ hồi 2005, tại ngôi nhà ni. Tui nhớ hồi đó ông rất yêu đời, còn hay huýt sáo cho tui nghe nữa. Gặp ông rồi, tui vẫn thấy ông yêu đời. Hi vọng, điều đó theo ông đi đến suốt cuộc đời (dù đôi khi cũng mệt quá rồi)
.
.
Bữa ni biết chuyện, tôi buồn lắm. Chat với ông được một lúc thấy ông buồn so. Ờ, nếu là tui, tui còn không biết tui dạt về mô hết. Dường như những người bạn của tui đều không ổn một chút chi hết á. mà tôi thì nỏ biết làm răng mà giúp cả.
Ông.. vững vàng lên hầy.
Năm sau tôi vào SG, vẫn muốn thấy ông cười, vẫn muốn được gặp người yêu của ông. (Vẫn nợ tôi nha)
Ngủ thật ngon nì Mão. Cho ông 1 cái ôm miễn phí á.
Quen ông từ hồi 2005, tại ngôi nhà ni. Tui nhớ hồi đó ông rất yêu đời, còn hay huýt sáo cho tui nghe nữa. Gặp ông rồi, tui vẫn thấy ông yêu đời. Hi vọng, điều đó theo ông đi đến suốt cuộc đời (dù đôi khi cũng mệt quá rồi)
.
.
Bữa ni biết chuyện, tôi buồn lắm. Chat với ông được một lúc thấy ông buồn so. Ờ, nếu là tui, tui còn không biết tui dạt về mô hết. Dường như những người bạn của tui đều không ổn một chút chi hết á. mà tôi thì nỏ biết làm răng mà giúp cả.
Ông.. vững vàng lên hầy.
Năm sau tôi vào SG, vẫn muốn thấy ông cười, vẫn muốn được gặp người yêu của ông. (Vẫn nợ tôi nha)
Ngủ thật ngon nì Mão. Cho ông 1 cái ôm miễn phí á.
Do hoahongbach gởi ngày 22.06.2010
anh cứ gọi m là anna là đc òi. em ở HCM. chiều em vừa đi hiến máu đó
Do hoahongbach gởi ngày 22.06.2010
chào anh
Do gotphiemdu gởi ngày 14.06.2010
ông bệnh hử? uhm... nghỉ ngơi thời gian rồi lại vào cs mưu sinh:) Về nhà thăm mẹ đi. SG đó, sống nhiều mệt mỏi lắm.
Do gotphiemdu gởi ngày 14.06.2010
mà, tôi thấy nhớ bài ông viết ngày xưa ghê... Lâu rồi, không thấy nữa. Dồn nén chi zợ ông Mão?
Do gotphiemdu gởi ngày 14.06.2010
bao h lấy vợ? Hì:) Vẫn làm chỗ đó chơ? Hay học lên?
Do gotphiemdu gởi ngày 14.06.2010
Ghé. ..!
Do untitled gởi ngày 12.06.2010
cám ơn!
Do untitled gởi ngày 05.06.2010
Đời sống này đối với ta hiện tại giống cái gì....
Ta không xem MU nhiều nữa, đá banh gần như ko, ko đi chơi với bạn bè, ko cafe nói chuyện, ta nghe nhạc vật vờ, ta lâu rồi ko bầu trời xanh và mưa ngọt, ta cố đốt những năm tháng này cho cuộc mưu sinh, cho ước mơ xa vời nhất... mà có khi không phải là quan trọng nhất
đời sống rất là rầu...
Ta không xem MU nhiều nữa, đá banh gần như ko, ko đi chơi với bạn bè, ko cafe nói chuyện, ta nghe nhạc vật vờ, ta lâu rồi ko bầu trời xanh và mưa ngọt, ta cố đốt những năm tháng này cho cuộc mưu sinh, cho ước mơ xa vời nhất... mà có khi không phải là quan trọng nhất
đời sống rất là rầu...
Do gotphiemdu gởi ngày 25.05.2010
"Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng..."
Bạn ta nhé!
Bạn ta nhé!
Do untitled gởi ngày 14.05.2010
đây là những tháng năm lòng ta nổi sóng, mẹ cha ơi, ta đi qua bao nhiêu ngã rẽ để thấy mình đuối tầm vô vọng. buồn về đời sống không người tri kỉ, ta cũng là lạt nhạt tầm phào, mà khát vọng có thể làm người uất chí, thấy rẻ rúng cái thân phận của mình. biết không ai thương lo mình nữa, những ngày nắng lên trong mắt lùi dần, ta ôm lòng thương tổn đi giữa phố người lạnh lẽo, và biết bị chà đạp bởi lề thói của thời cuộc... ta đau khổ cho mình viết những lời vô vị, để khi đọc lại thấy mình bèo nhèo đến đau lòng.
ráng ráng ráng ráng lên
ráng ráng ráng ráng lên
Do untitled gởi ngày 06.05.2010
mình muốn làm một điều gì đó đàng hoàng
Do untitled gởi ngày 04.05.2010
cứ mưu sinh hoài rồi còn biết ước mơ không?
Do untitled gởi ngày 15.04.2010
nhiều khi ta băn khoăn
ngủ qua 1 đêm rồi quên tất cả
ngày mai có thấy gió mát như ngày chào đời
và nắng sáng ấm như chưa từng lăn qua xót xa
ngủ qua 1 đêm rồi quên tất cả
ngày mai có thấy gió mát như ngày chào đời
và nắng sáng ấm như chưa từng lăn qua xót xa