Nhật ký
  Đánh mất tất cả dễ dàng hơn cả việc đi ngủ.   Thương mày luôn ở bên tao khi tao cần. Thương mày luôn hiểu tao, chia sẻ, khuyên bảo và cảm thông. Thương mày vì những tin nhắn động viên, an ủi tao. Thương mày vì tính chịu đựng của mày giỏi. Thương mày vì tất cả.                         Hai mình cùng là phận phụ nữ, cùng khổ như nhau mày nhỉ.   Chỉ có mày tao mới có thể nói hết hoàn cảnh của tao bây ...
Mình thật là đứa nông nổi, cuối cùng làm gì cũng ko xong, đâm ra tự quay lại trách móc bản thân ... Mình muốn được .. nhổ neo, giong buồm  .. và .. ra khơi ...
Nghỉ lễ...đi vi vu 2 ngày, ốm trọn cả 2 ngày,ko ăn đựơc, ko đi chơi đc, ko tắm biển đc, giờ mới lóp ngóp ra khỏi nhà ( pà kon), loanh wanh ngửi mùi biển sau mưa...rùi thấy nhớ mọi ng trong này, lót tót leo lên, hì hụt mãi mới tím đc cái dịch vụ còn máy trống...khổ! Mới có 2 ngày mà thấy nhìu thay đổi, hôm qua anh gọi, hôm kia anh cũng gọi...cứ mình hăm he buông 1 phát là anh ...
zậy là hết rùi, mình hiểu ra rằng mình chỉ là một người bạn uhm chỉ là một người bạn lạ lùng mà thui. Nhưng hôm nay không muốn khóc chỉ thấy hơi mệt, có lẽ là đã chuẩn bị tinh thần từ trước... mệt mỏi, mình đã muốn bỏ cuộc lâu rùi vì mình thấy mình không còn là mình nữa, sức chịu đựng của mình cũng chỉ có hạn mà thui... mình bỏ cuộc... và bắt đầu sống ...
ấy về quê . mình ở sg ngày nào cũng nt chíu chíu.  liệu có nhanh quá không hở ấy? mình sợ là một ngày, ấy lại bỏ đi, giống như ngày xưa người cũ đã bỏ mình đi.. liệu có nhanh quá không? chỉ mới đây thôi mà ấy đã cho bạn bè và mẹ ấy biết về mình rồi.. liệu nhanh quá không? có tình yêu sét đánh không? trời ơi.. làm sao mình dám nhận t/c của ấy, khi mà chính mình còn chưa hiểu ấy ...
  Hoàng hôn đã bao trùm hoàn toàn khu vịnh. Xa xa chỉ còn vài chú chim bồ câu còn nhởn nhơ vớt vác một chút gì đó còn rơi vãi của một buổi chiều mùa xuân. Chị vẫn rảo bước đều đặn mặc cho cái mệt mỏi vẫn thôi thúc chị về đi. Ánh đèn đường hắt chiếu bóng chị bơ vơ nôm như một vệt dài không xác định. Mưa bắt đầu nhỏ vài giọt. Hàng cây lao xao. ...
Tưởng chừng hôm ni là ngày đi chơi trọn vẹn, nhưng cũng lại có chuyện. Mặt nó đăm đăm, R vứt cái khăn xuống đất cái bẹp. Cãi nhau, nó hok cần bik, chẳng cần điều giải thích nào cả, nó im lặng. Cứ thế suốt quãng đường về nhà, nó cứ im hoài, chấm hết con số 0. R có nt nói chia tay, uh chia thì chia, nó cũng cảm thấy mệt mỏi với mọi điều nì lắm ...
thế là 1 ngày sắp trôi qua.Làm đồ án nhức hết cả mắt.có thời gian rảnh rỗi là tôi lại nghĩ về anh.giờ đây anh đã trở thành anh ba của tôi.thỉnh thoảng anh vẫn đến phòng tôi chơi.2 anh em nói chuyện qua điện thoại hoặc khi online tôi còn thấy dễ nói chuyện nhưng sao khi đối diện tôi thấy khó quá.tôi không thể hiểu nổi mình nữa.Có lẽ khi đánh mất đi 1 thứ gì đó rồi ...



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
205 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 205 khách