Nhật ký
        hom nay nhin thay co ay minh moi biet duoc 1 dieu rang: minh chua bao gio quen anh, noi chinh xac hon la ko muon va ko the. Sao minh nho anh the.?. Minh cung co nhung giay phut hanh phuc va dau kho voi anh, hanh phuc da het, dau kho van con day. Sao minh yeu anh the?                            Toi tap quen dan voi nhung lan thay anh va chi ay di ben nhau ."Chi ay dep ...
  hôm nay nhiều việc quá.. .....tòan là quan trọng khong hè....ôi công việc sao mình yêu nó thế!vừa làm vừa tưởng tưởng mình là đại đế hehehe...
....Hôm nay đi thực tập....Đúng như mình dự đoán,vào ko biết fải làm jì....chán....buồn...ngủ.Lần đầu tiên có cảm giác đi làm....ăn cơm công ty....Khó ăn kinh khủng nếu ko muốn nói là ko nuốt nổi.Thôi dù sao mai mốt ra trường cũng fải đi làm...còn fải ăn nhìu nhìu...dài dài.Fải cố gắng mới đc.Hy vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp cả.Cũng may mà có người SMS cùng nên cũng đỡ bùn.Thanks maxu nhìu nhìu nha ^^
Mỗi lần bệnh là mình cảm giác mình yếu đuối và cần có 1 ai đó bên cạnh nhất...Nhớ ngày xưa, mỗi lần mình bệnh, cho dù ko có gia đình thì bên cạnh mình vẫn luôn có 1 ng...có lẽ chính vì điều đó mà sau này cho dù đã ko còn là j của nhau những mình vẫn chưa thật sự quên hẳn những điều ngta dành cho mình... Có lẽ mình luôn quan trọng hóa mọi thứ, đặt niềm tin ...
bạn giới thiệu mình cho gia đình mẹ bạn không thích vì mình bé, mình lùn xịttttt ba bạn không thích vì mình có gốc Bắc, mặc dù mình mất gốc từ hồi mẹ mình ra đời buồn ơi là buồn. mình muốn cãi lại lắm, mà mình không dám, như vậy là hỗn với 2 bác, khác nào mình tự kéo bạn xa mình? mình lo bạn dao động, mình lo bạn lại xa mình... miền Bắc.. vậy thì sao? lâu rồi không khóc tự nhiên hôm nay ...
hai anh lính đi ngang khi nhà trọ công nhân, thấy  hai "iem" xin đẹp  đang ăn cơm bè lân la ...nhào zô bắt chuyện: " ăn cơm hả  iem". hai cô gái "ngắm"hai anh lính non choẹt ...cười! "dạ"_"cho anh ăn  với nha"_sợ mấy anh không ăn thôi"(cười) _hai "iem ở  trọ đây à?"_(Gật đầu)_!@#$%^&.....Sau 1 hồi tám chuyện vẩn vơ ... hai "iem" bắt  đầu  "xử " lai hai anh lính: " mấy "anh" nhập ngũ  được bao  lâu ...
Tôi càng ngày càng trở nên quá sợ chính bản thân của mình rồi, tôi thật sự không biết là tôi phải làm cái gì đây. Tôi thật sự đang rất tuyệt vọng. Tại sao tôi vẫn cứ phải mong chờ, tại sao tôi phải luôn luôn hy vọng là người đó sẽ trở về bên tôi, thật tức cười, rõ ràng người đó đang thật sự không còn gì với tôi nữa mà, tại sao lại như vậy, tại ...
sau gần 1 tháng ko dùng tới hôm nay mới dùng lại sim cũ biết là chẳng còn gì trong đó mà ăn cơm xong nhìn lại thấy 1 cuộc gọi nhỡ quái lạ sao là anh chứ anh bận lắm mà cả tháng nay mình đã trốn tránh tất cả hay là anh vừa nhìn thấy mình và mình đã trễ vài giây nên đã không nhìn thấy anh anh vẫn im lặng không trả lời em thấy sợ gọi cho anh em sợ những khoảng không yên lặng rồi ...



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
192 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 192 khách