Nhật ký
chỉ còn một ngày nữa, ngày mai là mình gặp được hắn rồi, mình ko biết hắn như thế nào, chứ mỗi lần mình nghĩ đến giờ gặp được nó là mình hồi hộp quá trời và luôn mong đến giờ phút để được gặp han và ..............
Lại xỉn rồi. Trời mưa lắc rắc, cùng thằng bạn chung cơ quan đưa mấy chị về nhà, những giọt mưa lạnh lẽo dưới ánh đèn đường khiến cho mình lạnh, cái lạnh buốt của mưa và cái lạnh trong lòng. Sao thế nhỉ, lạnh chẳng phải vì những cuộc tình đã đi qua, cái lạnh vì cảm thấy cuộc đời thật bất công, ông trời cũng trêu người. Những người xung quanh, nhưng người chung cơ quan, đồng nghiệp nữ ...
Trang web hay qua" dac biet la Miss tiec la minh chua chup anh dep nen chua gui du thi duoc
ngắm khuôn mặt ấy.. niềm thương mến dâng tràn..
Nghĩ nhìu quá.... Rốt cuộc chỉ muốn nói với mình 1 điều thôi: Mình đang sống, và phải sống cho ra sống... Hề hề...trớt quớt.... ^^ Nhưng thôi, vì cuộc đời này phức tạp, nên nhiệm vụ của mình là làm nó đơn giản đi.... Mà để đơn giản đi thì ...nói ít lại... Hì hì... Chúc mọi ngừ ko có Ngố vẫn vui như chợ có vịt mà thiếu người buôn....^^
                         Em biết rằng mình chỉ là người đến sau, mà người đến sau luôn luôn phải chịu nhiều lời dèm pha. Khi đến với anh thì anh đã có 1gia đình nhỏ. em chỉ dám nhìn anh từ đằng xa mà thôi. Cảm giác đó đau lắm anh biết ko. Khi em và anh bắt đầu cùng nhau thì cũng là lúc anh cùng vợ đang làm thủ tục ly hôn. Anh biết ko hằng đêm khi trở về ...
em hỏi tôi  " tại sao tôi yêu em" em nói. Em rất xấu, em chăng có gì cả,em bướng bỉnh , em không như ngưởi ta tôi lặng thinh .........và trả lời....." ừ , tại vì em ko có những thứ mà ngưởi ta có nên tôi mới yêu em" Tình yêu nó như thế, của tối dành cho em nó dở hơi và con nít như thế....chân chất, mộc mạc, ngây thơ....   Có nhiều chuyện mình muốn quên đi nhưng càng cố ...
Bất chợt, nhận ra sắp tới hè... * Nhớ trường... Nhớ bạn bè... Nhớ thầy cô... * Nhớ những tình cảm trong sáng mà nó dành cho tên lớp trưởng năm lớp 9... Nhớ buổi sinh nhật đơn sơ năm ấy, chỉ là một chầu ăn sau khi tan học... Nhớ mỗi buổi sáng mong đến lớp chỉ để cãi nhau với hắn... Và món quà hắn tặng nó vẫn luôn giữ gìn cẩn thận... Nhớ lắm cảm giác thích thích mến mến một người, mà chẳng bao giờ dám ...



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
174 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 1 thành viên và 173 khách