Nhật ký
Tự dưng dạo này lại nhớ đến anh, mơ về anh, không biết đó còn phải là tình yêu hay chỉ là một thói quen từ 2 năm về trước, Dù biết rằng bây giờ bên anh đã có người yêu mới, trẻ hơn, xinh hơn, giỏi hơn và đặc biệt là được sự đồng ý của gia đình. Có lẽ dạo này gặp nhiều chuyện buồn quá nên muốn tìmmột chỗ dựa tinh thần Cố lên thôi nào
- hôm qua lúc em buồn bực có làm cho anh giận không vậy? anh im lặng ko trả lời, có lẽ anh ngủ rồi. đêm em đau bụng. tự xoa bụng mình cho đỡ đau. mệt mỏi.  lăn lóc, vật vã đến hơn 3 giờ sáng. thiếp đi.... sáng dậy vẫn còn ê ẩm. chờ anh..... sao anh không trả lời. loay hoay với mấy gấy tờ xin việc. quay lại nhìn điện thoại thấy 1 cuộc gọi nhỡ của anh.
Bạn ơi tôi nên nghĩ gì về người đó hay là nên trách bản thân mình quá tin tưởng người khác mà ko hề nghĩ rằng mình trở thành một con rối, một trò chơi của những người được coi là thanh tao và cao quý như xã hội vẫn công nhận họ như thế? Năm thứ nhất đại học, vô tình đọc được dòng kết bạn của anh tren trang báo, tôi đã viết thư kết bạn. Và chúng tôi ...
Người vui duyên đó cùng ai nhỉ ? Có biết nơi đây một kẻ buồn....  Cuối cùng ta cũng chỉ có mình ta trong những lúc tận cùng nhất !! Những lúc thèm dc 1 tn hỏi han,thèm 1 cuộc gọi phá bỉnh hay thậm chí là 1 lời trách mắng đầy yêu thương...ta cũng chỉ có mỗi mình ta gậm nhấm nổi buồn...  TA - LẺ LOI !!!
Phạm Quỳnh Anh và Bonjour Vietnam TT - "Hãy kể tôi nghe về màu da, mái tóc và đôi bàn chân đã cưu mang tôi tự thuở chào đời. Hãy kể tôi nghe về căn nhà, con đường, hãy kể tôi nghe những điều chưa biết... Tôi chỉ biết quê hương qua những hình ảnh của chiến tranh. Một ngày kia, tôi sẽ đến nơi ấy để cất tiếng chào Việt Nam". Cộng đồng người Việt bắt đầu rỉ tai nhau về cô ...
Ngày thứ bảy 15.09.2009. Một ngày oi bức không một cơn gió, bầu trời ảm đạm u ám. Không biết có chuyện gì sảy ra không mà ruột gan tôi như có lửa đốt, đứng ngồi không yên, điện thoại về nhà thì chẳng có chuyện gì cả. Đọc mấy câu chuyện mà chẳng vào đầu chút nào cả...bảy ngày trôi qua chậm chạp, cuộc sống có quá nhiều thay đổi chăng, sự thay đổi tạo cho tôi những thói ...
Giả từ đất thành đô.......Tôi về vùng ngoại ô........Vì mưu cầu sự sống.........Tôi phải bỏ ước mơ........Của một đứa học trò.......Là bước vào đại học.........Thế là tôi đã bỏ......Ước vọng thật cao sang.......Là trở thành danh nhân........Thành đạt nhất cả nước.......Nhưng bởi vì hoàn cảnh.........Buộc tôi phải bỏ đi..........bây giờ tôi phải mang.......Trên vai bao gánh nợ.......Đặt biệt là món nợ.......Của tôi dành gia đình.......Về tinh thần của mẹ......Về danh dự của cha......Ôi tôi phải làm sao......Để bù đấp lại ...
đã mấy tháng rồi ..........chia tay n~ tháng ngày học sinh ..............h tớ mới thấm thía cảm giác ...........cái cảm giác buồn man mác và bắt đầu nhận thức lớn hơn .bd12 và tổ 4 thân ju ,chúng mình lớn rùi phải hko ? hôm wa tớ khóc vì nhớ lớp mình lắm ...........nhớ lắm ...............ju lắm..............ju mãi mãi .................hko bao h thay đổi ...........thật đấy !trái tim tớ nhỏ bé thôi ,nó hồng tươi ,nó có nhju vết sẹo ...



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
115 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 115 khách