Nhật ký
Ngày ấy, khi tôi hơn 20 một chút, tôi biết đến Hoa thủy tinh. Bây giờ, khi tôi hơn 30 một chút, tôi nhớ đến Hoa thủy tinh Nhớ những người bạn vẫn thường đọc và bình luận bài viết của tôi Nhớ những dòng lưu bút qua lại với người bạn nào đó chưa gặp bao giờ Và nhớ nhất là tôi của những năm tháng ấy Vui hơn khi tôi chưa bao giờ quên đi những kỷ niệm ngày đó, và vui ...
Đương nhiên không phải là tớ Đương nhiên cũng không phải là cái nắng hanh hao từ giữa trưa đến lúc ngả chiều. Mà đó là nắng ở giữa lưng chừng hoàng hôn buông, pha lẫn vào đó một chút gió. Vi vu, lao xao tiếng của những phiến lá đùa nhau. Và thoảng mùi hương dìu dịu của những đóa hoa sao nhỏ xíu. Một buổi chiều yên bình, không vướng bận như thể đang tung bay giữa bầu trời ...
đôi khi mình nghĩ xa vời vợi, rồi mình sẽ đi về đâu, muốn làm một cú hích cho đời nổi bật hơn nhưng rồi lại tự hỏi mình phải bắt đầu từ đâu. có những cái bắt đầu và kết thúc mà chẳng rõ từ khi nào. chẳng biết từ khi náo yêu và rồi cũng không thể nào định vị rõ khi nào thì mình chia tay.... nhập nhằng giữa ghét ...
cuộc sống thật là mệt mỏi, dường như mình cứ căng hết từng sợi cơ trong người  ra để mà sống...cang thẳng quá! ước gì mình được là gió, khi vui thì thổi hân hoan, khi buồn thì vi vu, khi tức giận thì vẫy vùng bão tố, còn khi gió ngừng thổi là mình đã buông xuôi...
Có những ngày rộng quá một tầm tay Gió không biết vịn vào đâu Em không biết vịn vào đâu Dã quỳ vẫn vô tình nở dọc ray tàu Sự kiêu kỳ mang vẻ đẹp tầm thường Mở to mắt, ngước nhìn mặt trời Đầy thách thức Ở chính giữa niềm kiêu hãnh Là hụt hẫng màu vàng Sự kiêu kỳ biết vịn vào đâu? Có những ngày vụn như nỗi hoang mang Sự vô nghĩa không thể hiểu nổi mình Trong giới hạn ngột ngạt của những gì cho là ý ...
Những con đường muôn đời chia cách, những dòng sông lặng thầm con nước, em vẫn đi tìm kỷ niệm đã xa xôi, không cùng nhau đi về phía chân trờị Ôi !hạnh phúc,là món quà xa xỉ. Ôi !tình yêu là những điều không thể, khi một ngày phải nói tiếng chia tay, giữ lại gì ở hôm nay, khi trong niềm vui đã hiện hình mất mát, khi trong nụ cười đã long lanh nước mắt. Biết nói gì khi ...
gió đưa run rẩy lá trên cây hỏi rằng nhớ ai lá hao gầy có phải tương tư nên lá úa sáng nay lá vỡ nhặt buồn tay



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
472 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 472 khách