Nhật ký
sao mãi nuối tiếc một ngày xưa dù biết rằng ta chưa bao giờ hối hận vs những gì m đã làm. một thời cấp 3 học tất bật với không có quá nhiều ngày được ngủ hơn 6 tiếng đồng hồ. Dậy sớm-thức khuya-học-học thêm và một chút thời gian dành cho tình cảm. Tình yêu trong sáng và ấm áp như màu của nắng mới. Thật hạnh phúc khi được chìm đắm trong tất cả những cung bật cảm ...
chiều đi học về,thấy 1 c trong lớp leo lên xe một a.rồi họ nắm tay nhau, ôm nhau trên xe... nghĩ lại m thấy thật tức cười, ngta như thế cũng là bt, ngoài đường cũng chẳng hiếm.ấy vậy mà cũng buồn. buồn vẩn vơ... nhưng sao m không làm thế được...sao ngta dễ trao cho nhau một t/c,một niềm yêu thương đến vậy, còn m thì...làm không được. có lẽ mình quá cảnh giác vs mọi thứ xung quanh? giống như hoa ...
sao phải mệt mỏi thế này.mình đã tự nhủ bao nhiêu lần...không buồn, không đặt nặng vấn đề,cố gắng đưa mọi thứ về trạng thái bt nhưng sao nhiều khi không tránh khỏi bực tức...jống như bị phủ nhận mọi sự cố gắng zậy... chán...mệt mỏi...giá như có thứ j đó cuốn hết tâm trí mình vào thì sẽ tốt biết mấy
mẹ yêu hoa hồng nhất...và mẹ luôn muốn có một cái sân trồng toàn hoa hồng...và thích cắt nó vào mỗi buổi sáng, khi sương sớm vẫn còn đọng trên những cánh hồng nhung mỏng manh... còn con... con chỉ thích ngắm hoa, hoa nào đẹp thì ngắm hay hái chơi thế thôi. con chẳng có bông hoa nào cho riêng mình. chính xác là con chẳng có một sự yêu thích đặc biệt với bất kì loài hoa nào cả ...đôi khi ...
mệt ...mỏi... lại trở về với cảm giác đó...sự trống rỗng...cảm giác đáng sợ nhất...
Gió lành lạnh nhỉ.SG năm nay thật lạ.Lạnh nhiều hơn thì phải... ngồi chờ đợi ai đó sẽ nt cho spi.hj.đúng hơn là chờ đợi cái j đó có thể phá tan sự nhạt nhẽo thì đúng hơn.trời lạnh...phải quấn cái chân lại vì chân spi hay bị lạnh. Muốn nt cho ai đó để gọi là: "chủ động phá vỡ sự tĩnh lặng",hơn nữa là để có thể chia sẻ những j spi đang nghĩ trong đầu..nhưng lại sợ cái tính ...
t đã gặp một ng làm tôi cảm thấy rung động lần thứ 2.chắc cũng đã 6 năm không ít.lần này cảm giác ấy ko mạnh mẽ như lần đầu.có lẽ vì tôi đã lớn hơn,biết kềm chế cảm xúc tốt hơn.nhưng ở ng đó t lại thấy...nói sao nhỉ...dương như tc nhiều hơn.đã lâu kể từ khi kết thúc 1 mối tình chỉ vỏn vẹn có vài tháng nhưng phải mất khá lâu để có thể quên thật sự.giữa ...
khi ai đó làm tôi buồn,tôi có thể giận người đó không? ngày hôm nay có quá nhiều thứ làm tôi mệt mỏi...học tập,bạn bè,người thân. tôi chẳng phải là đứa thích viết những chuyện buồn của mình vào nhật ký hay trên blog.chỉ vì không thích để ai đó bắt gặp,rồi cho những lời an ủi....nhưng hôm nay...nếu không viết nó ra thì có lẽ tôi sẽ chẳng chịu nổi... rốt cuộc tôi cũng chỉ là 1 đứa con gái yếu ớt ...
«« « 1 2 » »»



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
480 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 480 khách