Nhật ký của hwang_di
hwang_di viết vào ngày 15.06.2010
[Chấm]

Một nỗi buồn còn chưa đi thì nỗi buồn khác lại đến. Mệt mỏi và chán nản quá! Người ta bảo gia đình luôn là nơi vui vẻ, hạnh phúc và ấm áp nhất, nhưng tôi chẳng thể cảm nhận được điều đó từ gia đình mình. Tôi rất mệt mỏi khi phải đứng giữa hai suy nghĩ đối lập của ba và mẹ. Tôi đau lòng khi thấy mẹ tôi khóc, nhưng lại ko thể an ủi, vỗ về bà được lời nào. Bởi tôi là một đứa chỉ biết dành tình yêu cho "người dưng", yêu đương những kẻ luôn làm trái tim tôi tan vỡ và hằn lên những vết cứa vô hình nhưng vết sẹo thì mãi mãi, còn gia đình, chẳng bao giờ thấy biểu lộ tình yêu thương với ai, cứ lầm lũi mà sống.

Nhưng có ai có thể hiểu được tôi ko? Tôi chỉ muốn mình được yêu thương và che chở, cần bờ vai và vòng tay ôm lấy để nâng đỡ và dựa dẫm những khi mỏi mệt, chùn bước. Nhưng ai? Chẳng thấy ai ngoài chính tôi. Nhưg trớ trêu lại cũng chẳng thể yêu nổi lấy bản thân mình. Nên cứ vẫn mãi cảm thấy đơn độc và cô đơn trên con đường của riêng mình...

*****************************************

Giờ thì anh đã lựa chọn và tôi tôn trọng quyết định ấy. Vì sau tất cả chỉ mong muốn anh được vui và hạnh phúc về sau. Rồi sáng mai, tỉnh giấc sau cơn ngủ, tôi và anh, và tình yêu của hôm nay đang được viết ra sẽ thuộc về “quá khứ”. Ngày mai là tương lai, là hiện tại, cuộc sống sẽ vẫn tiếp diễn, nên em sẽ vẫn phải bước tiếp, anh cũng hãy như vậy, đừng làm vực thẳm của nhau!
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
471 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 471 khách